• 1,011

Chương 180: Thỏa mãn


Tô Miên tức giận trừng anh:
Anh đứng lên trở về phòng ngủ đi.

Ngủ, ngủ cùng em nhé.
Cố Quân Nghiên lại cười hì hì nói với Tô M8iên, người đàn ông cao lớn tiến lên hai bước, sau đó bá chiếm giường của Tô Miên, đồng thời tay phải còn kéo theo cả cô.

3
Cố Quân Nghiên?! Đừng có mà mượn rượu giả điên giở trò vô lại! Em sẽ không mắc bẫy đâu.
Giọng Tô Miên vừa vội vừa cảnh giác.
Tô Miên biết, người đã uống rượu nếu không say sẽ không có mùi rượu nồng như vậy, có thể xác định tửu lượng của Cố Quân Ngh6iên đúng là rất không tốt.

Miên Miên, em đã ngủ với anh.
Cố Quân Nghiên đẩy khuôn mặt tinh tế của Tô Miên ra, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô, ngữ khí lại như đang trần thuật sự thật.
Em không phải, em không có! Tô Miên muốn cãi lại, nhưng lại không nói nên lời.

Anh nói, đây là lần đầu tiên anh cùng chung chăn gối với người khác phái.
Cố Quân Nghiên giải thích, ra vẻ em hiểu sai rồi.
Tô Miên tức điên, lại cắn răng phản bác:
Lần đầu tiên cái quỷ!

Anh mặc kệ, em đã cướp lần đầu tiên của anh, em nhất định phải chịu trách nhiệm với anh.
Nếu như đổi lại là ngày thường, Tô Miên đã sớm trở mặt, nhưng lúc này đối mặt với ánh mắt vô tội của Cố Quân Nghiên, Tô Miên chỉ cảm thấy đau đầu.
M kiếp! Anh đáng yêu, anh đẹp, anh có quyền!!!
Đúng là em nợ anh mà.
Tô Miên xoay người chuẩn bị bò dậy khỏi giường, nhường phòng ngủ cho Cố Quân Nghiên.
Người đàn ông khí phách Xoay người để Tô Miên xuống dưới.
Anh chỉ cần dùng một bàn tay đã không chế được Tô Miên:
Không, em nhất định phải muốn.

Vậy là chuyện bạn trai bạn gái còn có thể cưỡng ép như vậy à?
Tô Miên quát Cố Quân Nghiên.
Tô Miên, từ hôm nay trở đi anh sẽ là người của em.
Cố Quân Nghiên cười tiếp tục nói, cũng mặc kệ Tô Miên tức giận, xác định luôn mối quan hệ vốn luôn mập mờ không rõ giữa hai người.

Em không muốn.
Tô Miên kháng cự chuẩn bị tránh thoát trong lồng ngực anh.
Nhưng cánh tay anh lại ôm ôm chặt lấy thân hình cô, cái đầu mang theo mùi rượu cọ bên cổ Tô Miên:
Đừng đi, ngủ cùng nhau đi!
Không đi chẳng lẽ lại mập mờ nằm ngủ với anh sao?
Cố Quân Nghiên say khướt, nhưng Tô Miên vẫn còn tỉnh táo nhưng anh bá đạo ôm lấy cô mãi không buông, đàn ông đã say lại càng bá đạo hơn.
Tô Miên cẩn thận đưa tay định nhấc bàn tay đang ôm eo nhỏ của cô ra, khi ngẩng đầu cô lại đối diện với đôi mắt sáng như sao.
Tô Miên chớp chớp mắt có chút ngây ngốc, nhưng lại phát hiện Cố Quân Nghiên thật sự đã tỉnh lại, khóe miệng còn treo nụ cười mỉm nhàn nhạt:
Ôi, anh!
Giọng điệu mang theo vẻ chột dạ.
Ngay sau đó, anh xoay người ôm Tô Miên vào trong lồng ngực.
Tô Miên chỉ cảm thấy tay chân của mình bị người ta ôm rất chặt, vô cùng khó chịu nhưng không thể giãy ra được.

...
Cố Quân Nghiên nhìn Tô Miên bằng vẻ mặt vô tội.
Thật ra, Tô Miên vô cùng hết các5h với dáng vẻ làm nũng này của Cố Quân Nghiên.
Tỉnh lại từ trong giấc mơ, cô lại thấy mình nằm trong lồng ngực của Cố Quân Nghiên, suy nghĩ trong đầu bắt đầu quay về.
Ngày mùa đông, trước đây lúc đi ngủ chân cô luôn lạnh buốt.
Cô vốn không hề buồn ngủ như vậy, nhưng dẫu sao tối hôm qua không ngủ ngon, cho nên nằm một lúc, nghe bên tai là tiếng hít thở trầm ổn của Cố Quân Nghiên đang ngủ say, chẳng bao lâu sau mí mắt vậy mà bắt đầu đánh nhau, cô cũng bị lây buồn ngủ cho nên cũng cùng nhau vào mộng gặp Chu Công.
Sau khi Tô Miên ngủ say, Cố Quân Nghiên đang nằm lại mở bừng mắt, cúi người nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của Tô Miên, sau đó anh mới xoay người tắt đèn ngủ trong phòng.
Nhưng đúng là cô đã cùng chung chăn gối với Cố Quân Nghiên, tối hôm qua cũng không biết có phải gặp quỷ trúng tà hay không, sao cô lại thật sự mơ mơ màng màng ngủ mất.
Ừm, Tô Miên nghĩ nhất định là vì cô đã uống non nửa bình rượu vang đỏ,nên cô cũng say.

Có thể là em uống say.
Tô Miên rối rắm chuẩn bị giải thích.

Uống say cũng phải chịu trách nhiệm!
Cố Quân Nghiên cười, cười vừa đắc ý vừa thỏa mãn.

...
Thân thể Tô Miên cứng đờ, không dám nhúc nhích một lát.
Dẫu sao cô và Cố Quân Nghiên mặt đối mặt, má kề má ngủ một đêm.
Chuyện này nếu như chỉ có một mình cô biết, cô còn có thể làm bộ như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng nếu Cố Quân Nghiên tỉnh lại, vậy tình cảnh này ít nhiều sẽ có chút xấu hổ.
Tô Miên muốn bóp chết chuyện xấu hổ này từ trong trứng nước, nhưng cô lại không phát hiện ra Cố Quân Nghiên đã sớm tỉnh lại, đối mặt quyến rũ lóe lên ánh sáng.
Cô giãy giụa một lát không có kết quả, còn đổi lấy anh hít sâu một hơi, sau đó ấm ức vươn bàn bay trái bị thương ra, Tô Miên đành dừng việc giãy giụa lại.
Cố Quân Nghiên cuối cùng cũng hài lòng ôm lấy Tô Miên.
Ấy thế mà Cố Quân Nghiên lại không đồng ý.
Người đàn ông bá đạo tuyên bố chủ quyền, bộ dáng say rượu ngốc nghếch đáng yêu tối hôm qua đã biến mất không còn tung tích, thay thế bằng vẻ bá đạo cường hào.
Nhưng Cố Quân Nghiên lại cố tình bắt lấy nhược điểm này để bắt cô chịu trách nhiệm.

Đây là lần đầu tiên của anh.

Anh nói hươu nói vượn gì thế, tối hôm qua chúng ta thật sự không làm gì cả.
Tô Miên câm nín cất cao giọng, còn không yên tâm sờ soạng quần áo trên người mình, phát hiện áo lông vẫn còn trên người nên cũng hơi yên tâm hơn.
Người đàn ông này đúng là cái lò sưởi ấm áp! Tô Miên muốn sờ thử ngực của Cố Quân Nghiên, một cái chân nhỏ cũng lặng lẽ giãy ra từ trong bàn tay của người nào đó, kết quả bàn tay lại bị năm lấy.
Trong lúc ngủ mơ, Cố Quân Nghiên ôm chặt Tô Miên vào trong lồng ngực.
Con gái thế hàn, mùa đông cho dù độ ẩm của phòng ngủ đã thích hợp thì rất nhiều người vẫn bị lạnh chân lạnh tay.
Nhưng từ khi bắt đầu mùa đông tới nay, lần đầu tiên Tô Miên tỉnh ngủ mà cảm giác tay chân ấm áp, cũng mới phát hiện chân nhỏ của mình bị Cố Quân Nghiên nằm trong tay.

Cố Quân Nghiên, xin anh chú ý ngôn từ của mình.
Tô Miên dùng giọng yếu ớt giải thích.
Cố Quân Nghiên lại nhíu mày, ánh mắt nhìn Tô Miên như ánh mắt nhìn kẻ phụ bạc.

Cố Quân Nghiên, anh là đàn ông em là phụ nữ, chúng ta nằm ngủ cùng nhau một đêm trong sáng không hề xảy ra chuyện gì thì đừng nói đến chịu trách nhiệm.
Hơn nữa, nếu thật sự phải nói tới có hại, người đó cũng nên là em mới phải.
Trong chuyện trai gái này, phụ nữ luôn là người thua thiệt hơn mà.

Dù sao anh cũng là người của em rồi
Cố Quân Nghiên tiếp tục không nói lý lẽ.

Anh có biết xấu hổ không hả! Đàn ông không biết ngại à.
Tô Miên nhỏ giọng nói thầm.
Tô Miên đúng là bất đắc dĩ đến to đầu, khóe miệng cũng giật giật.
Cố Quân Nghiên rõ ràng đang định ăn vạ với cô.

Đúng vậy.

Anh vô sỉ!
Tô Miên tức giận đến đá hai chân.
Cố Quân Nghiên lại cười vùi đầu bên cổ Tô Miên:
Anh rất vui.

...
Gương mặt Tô Miên hơi hơi nóng lên, mím môi.

Không biết xấu hổ, chỉ cần em thôi.
Cố Quân Nghiên cười, cười vô cùng thỏa mãn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.