Chương 227: Mười ngày
-
Cô Vợ Siêu Sao
- Hứa Lục Lục
- 1365 chữ
- 2022-02-06 12:35:25
Em không ăn cơm nữa, cũng không phải đói lắm!
Lúc Tô Miên nói lời này, giọng nói vừa uất ức vừa đáng thương.
Khuôn mặt xa cách của Cố Quân N8ghiên mang theo ý cười, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Tô Miên, nhìn thoáng qua Cổ Việt Thao đang ôm hoa tươi không biết đang nghĩ gì bên cạnh, thoải mái3 đi ra ngoài:
Anh đói, em đi ăn với anh.
Được ạ!
Tô Miên thích Cố Quân Nghiên thể này, dựa vào tên anh, cô ăn bữa tối với anh vẫn có thể 9lấp đầy bụng! Cứ thế, Cố Quân Nghiên và Tô Miên tay trong tay rời khỏi studio.
Đương nhiên nói đói chỉ là cái cớ, muốn cô mới là nguyên nhân chủ yếu.
Hơn nữa cô gái nhỏ chăm chỉ quay phim, nhịp điệu cuộc sống còn bận rộn hơn cả anh, cô không có cách nào tranh thủ thời gian, anh chỉ có thể nghĩ cách bay đi theo cô.
Hai người đều bận rộn, vẫn phải có một bên hy sinh thời gian đi theo bên kia.
Tô Miên, em bỏ đói anh lâu lắm rồi!
Khi Cố Quân Nghiên nói những lời này có thể nói là tràn đầy ai oán.
Vào đêm hai người xác định quan hệ, Cố Quân Nghiên bắt lấy Tô Miên ăn uống no nê, thật sự đã bớt thèm rồi.
Đàn ông lớn tuổi nhịn đói gần ba mươi năm, ăn Tô Miên một lần chỉ muốn ăn thêm lần nữa, nhưng vì lo lắng cho sức khỏe của cô nên không dám làm càn.
Bàn tay nhỏ bé lại mất tự nhiên hất tay Cố Quân Nghiên ra:
Anh...
đồ háo sắc.
Khi biết Cố Quân Nghiên cố ý bay từ thành phố S đến thành phố G tìm cô vì chuyện không đúng đắn như thế, Tô Miên thật sự không còn lời nào để nói, nhưng người đàn ông bên cạnh lại cảm thấy là lẽ hiển nhiên.
Trước kia cô cũng không phát hiện Cố Quân Nghiên này lại vô liêm sỉ như vậy, đàn ông trở nên phóng túng đúng là không hề kiềm chế chút nào.
Tiếp theo chính là bây giờ, nếu nói đàn ông chưa khai trai, chưa từng nếm thử cảm giác này thì còn nhịn được.
Nhưng một khi nuốt người vào bụng, cũng nểm thử sơn hào hải vị rồi, bây giờ còn bị bỏ đói, cái này thật sự là tra tấn, sao một người đàn ông bình thường có thể chịu được chứ.
Hỏi Tô Miên, biết cô bay đến thành phố G, đúng lúc hai ngày nay anh không bận lắm, bèn dứt khoát bay đến đây tìm cô.
Mà giữa bọn họ, anh lựa chọn đi theo cô.
Tô Miên cũng không ngờ Cố Quân Nghiên có thể mặt dày như vậy:
Anh mau im miệng đi.
Bây giờ cũng không còn sớm nữa, về khách sạn nhé?
Cố Quân Nghiên nhướng mày với Tô Miên, trong mắt đều là cảm xúc trần trụi.
Không muốn đâu!
Suy cho cùng Tô Miên vẫn không quen lắm, ngại thẳng thừng đồng ý trở về, lấy cớ ăn quá no, nâng tay sờ cái bụng bằng phẳng:
Em mới ăn no, anh đi dạo với em cho dễ tiêu hóa.
Không sợ bị phóng viên chụp lên đầu để hả?
Cố Quân Nghiên cười.
Đúng rồi, sao đột nhiên anh lại đến thành phố G.
Tô Miên chợt nghĩ đến rồi hỏi.
Anh đói.
Đói, không phải mới ăn xong hay sao?
Tô Miên thật sự cạn lời, cũng không hiểu rõ ý của Cố Quân Nghiên.
Đói này không phải đói kia!
Cố Quân Nghiên dừng bước đứng thẳng, quay đầu nhìn chằm chằm Tô Miên với ánh mắt sâu thăm, bàn tay to lớn nắm lấy tay cô còn nhẹ nhàng cào trong lòng bàn tay Tô Miên, ngứa ngáy tựa như mèo cào Tô Miên ngơ ngác, thật sự hơi mơ hồ, đợi cô hiểu ra đói mà Cố Quân Nghiên nói có ý gì, chỉ cảm thấy lòng bàn tay tê dại, gò má cũng hơi nóng nóng.
Mà sau khi ăn xong cũng có mấy lần ngủ cùng giường, chỉ là anh không hề được ăn cô.
Cô quay xong ở đoàn làm phim
Thiện ác
đã bay thẳng tới Để Đô, anh có đi thăm đoàn nhưng vì lý do công việc, lại vì trạng thái của cô lúc đó không tốt lõm, nên anh cũng không ra tay với cô.
Ngày hôm sau đã bay về thành phố S, thậm chí còn không được thân mật với cô.
Từ khi hai người thay đổi quan hệ, đây cũng là lần đầu tiên bọ6n họ quang minh chính đại ở chung với tư cách người yêu.
Tô Miên thật sự không hề sợ hiềm nghi, đương nhiên anh cũng nắm tay cô ra ngoài.
Xe của Cố Quân Nghiên đỗ bên ngoài studio, người có tiền cho dù đi đến đâu cũng sẽ có xe riêng đưa đón, Cố Quân Nghiên cũng không cần lo lắng vấn đề này.
Trở về sớm một chút, ngày mai còn phải lên máy bay!
Ủy Thanh và Tiểu Tiểu sắp xếp đồ đạc cá nhân của Tô Miên, thấy dáng vẻ âu yếm của Tô Miên và Cố Quân Nghiên thì đau đầu không thôi, đuổi theo cô dặn dò.
Tô Miên đã không có tiền đồ ăn đến căng bụng.
Xong rồi, trở về chắc chắn sẽ bị chị Ủy Thanh càm ràm.
Ăn cơm qua bảy giờ tối thì thôi, còn ăn đến căng bụng, cái này thật sự là tội nghiệt nặng nề mà.
Ngốc.
Cố Quân Nghiên xỉa xỉa lên trán Tô Miên.
Tô Miên cười, hai người ăn cơm xong đi ra từ quán cơm tư gia, nắm tay nhau bước trên đường lớn của thành phố G.
Hai bên đường của thành phố G có rất nhiều cây xanh, buổi tối mùa này thời tiết không lạnh cũng không nóng.
Trên đường rộng rãi cũng không có bao nhiêu người, hai người bên thoải mái hưởng thụ thời gian ấm áp như vậy.
Biết rồi ạ.
Tô Miên cười cười đeo kính râm lên.
Cố Quân Nghiên dẫn Tô Miên đến nhà hàng tư gia rất đặc sắc ở thành phố G, địa chỉ là đoạn đường rất có tiếng ở đây, giá cả xa xỉ, đồ ăn rất tinh xảo.
Đã một khoảng thời gian rất dài Tô Miên chưa được ăn no, làm nghệ sĩ, cơm mỗi ngày chỉ được no bảy phần.
Cho dù thèm ăn, ăn lẩu, Tô Miên cũng không dám ăn no bụng.
Lần này có Cố Quân Nghiên, cả người cô cũng thả lỏng.
Hơn nữa hương vị của đồ ăn của nhà hàng từ gia thật sự rất ngon, Cố Quân Nghiên còn nuông chiều nhìn cô.
...
Hình như lúc này Tô Miên mới nhớ ra mình hoàn toàn không có che giấu, thậm chí đi ra khỏi quán cơm từ gia còn không đeo cả kính râm, ung dung tay nắm tay đi dạo với Cố Quân Nghiên dọc đường.
Nhưng kỳ lạ là cô không hề gặp phải fan và phóng viên như bình thường.
Về khách sạn đi! Thật ra em không sao cả, chủ yếu là sợ thêm việc cho chị Úy Thanh thôi.
Em đi dạo mười phút, chị ấy có thể phải vì vậy mà tăng ca suốt đêm
Trước mắt Tô Miên không muốn lên hot search chút nào.
Cô và Cố Quân Nghiên xem như mới ở bên nhau, quan hệ của hai người cũng không tới mức yêu đến muốn sống muốn chết, cũng không có suy nghĩ muốn công bố cho cả thế giới.
Hai người vẫn nên tiếp tục mưa dầm thấm lâu, thỉnh thoảng lấp đầy bụng đi! Những cái khác tạm thời không trong phạm vi suy nghĩ.
Đi về lái xe.
Xe của Cố Quân Nghiên đỗ ở chỗ quán cơm tư gia bên kia.
Cũng may khu vực này khá kín đáo riêng tư, nên cũng giúp Tô Miên tránh đi một vài phóng viên và fan qua đường.
Hai người quay lại xe, Cố Quân Nghiên chở cô trở về khách sạn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.