• 1,011

Chương 327: Động lòng


Cuối cùng một người thân tàn phế, một người vạn tiễn xuyên tim mà chết.

Tình yêu trong thời kỳ đó rất mỏng manh, hai người lại gánh vác tr8ách nhiệm lớn lao.

Mỗi lần giao tranh đều khiến đối phương bị thương, là địch, cũng là người yêu.
Ở trên máy bay Cố Quân Nghiên cũng không ăn nhiều, khi nhìn thấy bát mì hải sản to này thì cũng thấy hơi thèm ăn.
Vừa nãy nói vài câu khiển Tô Miên giận dỗi anh cũng không dỗ, chỉ ngồi trên sofa ăn mì, Tô Miên thì ngồi phía đối diện.
Ngay từ đầu Tô Miên muốn châm ngòi cãi nhau, cố tình gây sự.
Có lẽ là vì ban ngày leo núi tiêu hao hết sức lực nên đêm nay Tô Miên ngủ rất say.
Sáng sớm bị đồng hồ báo thức đánh thức cũng không cáu bẳn, khi đó ngoài trời còn chưa sáng.

Em phải dậy rồi, sẽ về nhanh thôi.
Tô Miên vốn nghĩ Đại Bảo này cũng như vậy, kết quả khi nhìn thấy người thật thì đúng là ngạc nhiên ngoài ý muốn.
Đây là lần đầu tiên ngoài Cố Quân Nghiên ra, Tô Miên gặp được một người đàn ông hợp khẩu vị bản thân.

Anh mà là thợ chụp ảnh Đại Bảo?
Tô Miên ăn mặc kín mít hỏi đối phương.
Anh ngủ tiếp đi, đói thì tự gọi cơm nhé.
Tô Miên hiếm khi an ủi Cố Quân Nghiên.
Khi đồng hồ báo thức của cô vang lên anh đã tỉnh ngay.
Thế nhưng hôm nay cô lại không tức giận vì bị đánh thức nên mới dặn dò vài câu để anh ngủ thêm một lát.
Cô là loại có thể nhẫn tâm với bản thân, nhịn đói một ngày cũng là chuyện thường tình.
Cô có thể nhịn được nhưng anh thì đau lòng muốn chết.

Anh làm gì thế!
Tô Miên ngượng ngùng đánh tay Cố Quân Nghiên.
Chẳng lẽ cô lại không biết? Nhưng mà ngày nào cũng học cô thấy rất phiền! Nếu không phải đi học thì tốt quá, học hành thật sự quá gian khổ.
Khi Tô Miên mất hứng thì chuông cửa phòng vang lên.
Đoán là mì đưa đến nơi nhưng cô lại mặc kệ, thẳng đến khi thấy Cố Quân Nghiên đi mở cửa nhận đồ mang vào.
Cố Quân Nghiên nằm trên giường tự hỏi rất lâu, cuối cùng cũng gật đầu.
Tô Miên vừa rửa mặt xong thì Tiểu Tiêu đến gõ cửa.
Chuẩn bị xong hết rồi xuất phát, Tô Miên rất hào hứng gặp thợ chụp ảnh Đại Bảo.
Bây giờ dáng vẻ thèm ăn của cô rất động lòng người, Cố Quân Nghiên không nhịn được muốn đút cho cô ăn.

Em vẫn còn no!
Tô Miên muốn ăn, nhưng bụng cô không cho phép! Cố Quân Nghiên nghe vậy thì đặt đũa xuống, vươn tay sờ bụng cô.
Giống như người lớn kiểm tra xem đứa nhỏ nhà mình có ăn no hay không vậy, anh không quá tin tưởng lời nói đã no này của cô.
Thật ra bọn họ cũng có cơ hội c3ưới nhau, cùng chung sống đến già nhưng trên tay bọn họ đều dính rất nhiều máu tươi của tướng sĩ đối phương, tình yêu của bọn họ đã định sẵn là k9hông có kết quả.
Khi Tô Miên biết cuối cùng nữ tướng quân bị vạn tiễn xuyên tim chết thì rất buồn.
Nhưng cô cũng hiểu được, đây đ6ã là kết quả tốt nhất.
Cố Quân Nghiên đúng là cảm nhận được dạ dày cô phồng lên, biết được bữa tối cô đã ăn không ít nên không miễn cưỡng cô nữa.
Anh lại tiếp tục tao nhã ăn mì với tốc độ cực kỳ nhanh sau đó gọi cho nhân viên phục vụ khách sạn đến thu dọn bát đũa.

Ngày mai mấy giờ bắt đầu chụp hình?
Cố Quân Nghiên tiến nhân viên phục vụ đi thì quay về hỏi Tô Miên.
Nhìn thấy Tô Miên lười nhác ngồi trên sofa, vẻ mặt khá là uể oải.
Cô không đi tất, đầu óc thì lại suy nghĩ tận đâu, đôi chân khẽ đung đưa, vừa linh hoạt vừa đáng yêu.

Bây giờ, thợ chụp ảnh nói muốn chụp vào sáng sớm mùa đông, cảnh tả thực khi ánh nắng sớm chiếu xuống tuyết.
Tuy rằng nghe vậy có vẻ sáng sớm sẽ rất vất vả nhưng nghĩ đến hình ảnh hướng tới, Tô Miên lại cảm thấy thợ chụp ảnh này rất sáng tạo, kỹ năng chụp ảnh nhất định không tồi.

Vậy thì đi ngủ sớm đi.
Cố Quân Nghiên tiến lên ôm cô lên giường.
Tô Miên vốn nghĩ bản thân sẽ không được ngủ vì kiểu gì Cố Quân Nghiên cũng sẽ lôi kéo cô làm loại vận động gì đó, nhưng không ngờ rằng anh không làm gì hết, chỉ ôm cô ngủ.
Cô dựa vào lồng ngực anh, cảm nhận được sự ấm áp truyền đến từ cơ thể quen thuộc, dần dần chìm vào giấc ngủ.
Cố Quân Nghiên nhận ra ánh mắt của Tô Miên, động tác ăn mì dừng lại, khóe miệng lạnh lùng hơi cong lên, sau đó lại khôi phục bình thường.
Anh gắp một con tôm to ra, tôm rất tươi, đã bóc bỏ lớp vỏ đỏ bên ngoài, thịt tôm trắng nõn hiện ra.
Ánh mắt Tô Miên nhìn chằm chằm vào nó, giống như chưa được ăn gì vậy.

A
Cố Quân Nghiên vốn đưa tôm lên miệng nửa đường lại chuyển hướng đưa đến bên miệng Tô Miên.
Tô Miên bất ngờ nhìn anh rồi há miệng ăn theo bản năng.

Ngon không?
Cố Quân Nghiên hỏi.

Ngon.
Tô Miên xấu hổ gật đầu, con tôm trong miệng vô cùng ngon, Tô Miên nhai nhai rồi nuốt xuống.

Còn muốn ăn nữa không?
Cố Quân Nghiên lại hỏi.
Vừa nãy là anh chọc giận cô khiến cô không vui.
an.
Rõ ràng lúc ăn lẩu đã ăn no nhưng giờ lại không nhịn được nuốt nước miếng.
Cô cứ cảm thấy Cố Quân Nghiên đang ăn tiên đan mỹ vị.
Cô bây giờ chẳng khác nào con gái trưởng thành đến tuổi phản nghịch, cha mẹ yêu cầu cô đến trường, cô nhất định phải từ bỏ sở thích của mình.
Hơn nữa, quan trọng hơn là cô đã từng trải qua việc lăn lộn ngoài xã hội, đương nhiên cô không vui rồi.
Nhưng trong lòng cô vô cùng oán giận, nhìn Cố Quân Nghiên ăn mì rất ngon miệng, cô vốn định trừng anh mấy lần, trừng hoài trừng mãi lại thành nhìn anh ăn mì, nhìn một lúc lại không nhịn được cảm giác thèm
Gần đây không quay phim gì, sau khi được rảnh rỗi cô lại không cảm thấy vui vẻ.
Hơn nữa việc học hành cũng khá vất vả, có lúc cô còn muốn từ bỏ việc đi học.
Bây giờ vừa nhìn thấy kịch bản mình ưng ý thì Cố Quân Nghiên lại tàn nhẫn nhắc nhở cô phải đi học.
Đừng nhìn thợ chụp ảnh này có cái tên quê mùa như vậy nhưng tác phẩm của anh ta cũng rất nổi tiếng, mà bản thân anh ta càng khiến Tô Miên ngạc nhiên hơn.
Rất nhiều đàn ông trong giới giải trí bình thường đều sẽ dính một ít
ẻo lả
, nhất là thợ chụp ảnh, thợ trang điểm hoặc là thiết kế quần áo gì đó...
Họ đa số là đàn ông, hơn nữa còn vô cùng đàn bà.
Hiếm khi gặp được một bố cục truyện lớn như vậy, kịch bản cũng viết rất khá, Tô Miên thật sự động lòng.

N5hiệm vụ hiện tại của em là chăm chỉ học hành.
Cố Quân Nghiên vươn tay xoa đầu cô.

Hừ.
Tô Miên không vui để kịch bản sang một bên, quệt miệng đẩy Cố Quân Nghiên ra.
Đại Bảo mặc áo khoác da nhưng không quấn kín mít như Tô Miên.

Anh ta mặc quần bò nhạt màu, giữa nơi băng tuyết trắng trời này anh ta lại không mặc nhiều, nhưng mà có thể nhìn ra anh ta không cảm thấy lạnh lắm.

Dáng người cũng rất đẹp, vừa nhìn đã biết là kiểu người rắn chắc cởi quần áo là có cơ bắp.

Mà người này còn chung một loại hơi thở lưu manh giống với Cố Quân Nghiên nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.