Chương 335: Thôi rồi
-
Cô Vợ Siêu Sao
- Hứa Lục Lục
- 1326 chữ
- 2022-02-06 12:38:29
Có anh ở đây.
Cố Quân Nghiên nâng mặt cô trấn an.
Anh ở đây thì được tính sự gì, anh có thể mang bầu mười tháng giúp em sa8o? Hay anh có thể sinh con thay em hả?
Giọng điệu của Tô Miên vô cùng buồn bực tức giận.
Cô căn bản không hề chấp nhận lời 3an ủi của anh, căm giận đánh anh vài cái:
Đều tại anh, nếu không phải tại anh thì sẽ có chuyện này sao?
Bởi vì sinh em bé phải trải qua rất nhiều chuyện, đứa bé này xuất hiện dường như cũng quấy rối hết tất cả sự việc, nên cô rất lo sợ.
Sợ gì chứ, có anh đây rồi.
Cố Quân Nghiên trấn an.
Tô Miên rầu rĩ cúi đầu:
Có anh thì được cái ích gì.
...
Cố Quân Nghiên bị mấy lời kia của cô chọc tức nổ phổi, nhưng trong ngực anh lại là công chúa nhỏ, ngay cả lớn tiếng anh cũng không nỡ làm vậy với cô:
Em có đói không, anh nấu chút gì cho em nhé, ăn xong đi bệnh viện một chuyến, sáng ngày mai đi đăng ký, buổi chiều về thưa chuyện với dì và bố anh.
Ai muốn đi đăng ký kết hôn với anh!
Tô Miên muốn khóc, nên vô thức phản bác.
Ngoan, đừng bướng, anh đã nhờ dì lấy sổ hộ khẩu của em ở nhà họ Tô rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể đi đăng ký.
Lúc này Cố Quân Nghiên cảm thấy vô cùng may mắn, trước đó cô đề cập tới vấn đề sổ hộ khẩu, anh đã nghĩ cách lấy được nó từ nhà họ Tô rồi.
Mất chút công sức, nhưng cuối cùng không cần lo lắng tới vấn đề đăng ký nữa.
Anh thề, đứa bé này tuyệt đối là ngoài ý muốn.
Cố Quân Nghiên nói vô cùng nghiêm túc.
Biết được cô mang thai, anh đã rất vui vẻ, suy nghĩ một lát là đoán được trúng thưởng vào khoảng thời gian nào.
Ngày thường Tô Miên đều chuẩn bị biện pháp an toàn rất kĩ càng, anh cũng ngoan ngoãn chấp hành,
Cố Quân Nghiên vỗ về, cũng sắp xếp xong tất cả mọi việc.
Tô Miên nghe anh sắp xếp hết cả mọi việc, cả người lại vô cùng khó chịu, làm ổ trong lòng anh làm sao cũng không vui vẻ cho được:
Không muốn, không muốn, không cần đầu!!!
Đồng thời còn không ngừng đá chân.
Anh duỗi tay ôm cô:
Em nhẹ chút, đừng dọa con mà.
...
Động tác trút giận vì không vui của Tô Miên cứng đờ, sau đó cô suy sụp dựa vào ngực Cố Quân Nghiên giận dỗi:
Em không muốn nói chuyện, không muốn động đậy,anh đừng để ý đến em.
Cố Quân Nghiên sờ đầu cô, nhìn cơ thể cô nằm gọn trong lòng mình, tâm trạng của anh cũng hơi hụt hẫng:
Không thích con hay là không muốn kết hôn với anh.
...
Cô lựa chọn lặng thinh giả chết.
Tại anh, tại anh.9
Cố Quân Nghiên kiên nhẫn gật đầu thừa nhận, nắm tay nhỏ của cô không ngừng rơi xuống người anh, nhưng anh lại không hề có chút khó6 chịu.
Nhưng em phải làm gì bây giờ đây!
Tô Miên tay đấm chân đá, vẫn không vui trước thái độ nhận sai của anh.
Cô5 cũng không cần anh phải nhận sai, mà cần một người nói cho cô biết bây giờ cô phải làm sao.
nhưng khi vào tiểu khu gần Đại học J, anh kéo cô làm loạn, cũng chỉ có lần đó là không chuẩn bị gì cả mà thôi.
Em còn phải đi học, em còn muốn đóng phim nữa! Em phải làm sao bây giờ?
Cố Quân Nghiên thể là ngoài ý muốn, cô không tìm được chỗ trút giận, lên tiếng như sắp khóc, trông rất chán nản.
Cố Quân Nghiên duỗi tay ôm cô xuống khỏi bồn rửa tay, xoay người cẩn thận đi ra ngoài, sau đó ngồi xuống trên sofa phòng khách, duỗi tay sờ sờ cái bụng bằng phẳng của Tô Miên.
Miên Miên, em muốn sao cũng được, anh đều nghe theo em.
Anh nuông chiều cô đã quen, cho dù cô tùy hứng anh cũng có thể nghĩ cách thỏa mãn cô.
Vậy...
chúng ta không cần cục cưng nữa nhé?
Tô Miên ngẩng đầu cẩn thận nhìn anh.
Anh làm chuyện này từ lúc nào vậy?
Người lấy được sổ hộ khẩu là Tô Miên lại không hề hay biết.
Lần trước em nói sổ hộ khẩu còn ở nhà họ Tô, sau đó anh đã liên hệ với họ.
Cố Quân Nghiên nó rất bình tĩnh, cũng rất thản nhiên.
Tô Miên phồng má:
Có phải anh đã sớm có ý định này, cố ý làm em trúng thưởng để dễ dàng dụ dỗ em kết hôn phải không?
Không phải cô cố ý gây sự, mà anh đã chuẩn bị kĩ càng như vậy, nếu không vì sao lại giải quyết vấn đề sổ hộ khẩu trước rồi.
Cô chỉ đi học mà thôi, giờ lại biến thành làm mẹ.
Nghĩ thế nào cô cũng thấy khó chịu, còn cả chuyện mang thai sẽ không thể giấu được, đến lúc đó bị lộ ra ngoài, trên mạng chắc chắn sẽ có một trận đại chiến.
Tô Miên có cảm giác một đống vô số áp lực đang ập đến trước mặt cô.
...
Cố Quân Nghiêm sầm mặt, một tay bóp cằm Tô Miên, cúi xuống lấp kín cái miệng nói ra lời khiến anh không vui vẻ kia.
Ưm.
Tô Miên bị ép tiếp nhận thân mật từ người nào đó, phải một lúc lâu mới có thể tự do hô hấp.
Cô gái nhỏ ngồi ở trong lòng Cố Quân Nghiên, há mồm thở hổn hển, cái miệng nhỏ nhắn vì vừa thân mật mà đỏ hồng, ánh mắt vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu.
Ngày mai đi đăng ký kết hôn trước.
Cổ Quân Nghiêm rất bình tĩnh, không suy nghĩ gì khác, việc đầu tiên nghĩ đến chính là vấn đề đăng ký kết hôn.
Trước đó, Tô Miên muốn trốn tránh vấn đề tiến tới hôn nhân, cô không hề bị mắc lừa, bây giờ có em bé rồi, chắc chắn có thể trói người lại rồi.
Đối với đứa bé này, anh rất bất ngờ, nhưng từ trong đáy lòng lại rất vui vẻ chờ mong.
Em không muốn con sao?
Anh lại hỏi.
Đương nhiên muốn! Tô Miên thầm hét lên thật kiên định trong lòng.
Cô sẽ không bao giờ từ bỏ đứa bé, tuy rằng đứa trẻ này là ngoài ý muốn, chỉ là cô hơi khó chịu chút thôi, bởi tất cả mọi lý tưởng đều bị bé con quấy rầy, còn phải đăng ký kết hôn, sinh em bé, trong lúc này sẽ xảy ra rất nhiều chuyện.
Anh nhìn người trong lòng vẫn chưa hồi thần, nghĩ đến cái miệng nhỏ xinh này lại nói ra lời tàn nhẫn như vậy, anh liền có xúc động muốn đánh người.
Ngoài điều này, chuyện gì anh cũng đồng ý với em.
Anh nói thẳng.
Nhưng mà em sợ.
Tô Miên nắm lấy áo sơmi trên người anh, túm vạt áo từ trong quần anh ra, nắm chặt đến mức nó nhăn nhúm lại.
Muốn.
Tô Miên dúi đầu vào bụng Cố Quân Nghiên, cất giọng rầu rĩ.
Cố Quân Nghiên nghe vậy thật sự thở phào nhẹ nhõm.
Nói thật, anh luôn hết cách với Tô Miên, nếu cô không muốn con, anh thật sự sẽ không biết phải làm sao cho phải.
Anh bằng lòng gánh vác hết tất cả trách nhiệm, cũng bằng lòng giải quyết tất cả vấn đề cho cô, nếu cô không muốn con, anh sẽ khổ sở nhưng rồi lại không biết phải làm sao.
Đừng sợ, chuyện em lo lắng sẽ không xảy ra đâu.
Anh nói rất chắc chắn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.