Chương 340: Vợ chồng
-
Cô Vợ Siêu Sao
- Hứa Lục Lục
- 1247 chữ
- 2022-02-06 12:38:51
Lần trước khi về nhà họ Cố, cô thật sự có hơi kinh hồn bạt vía.
Nhưng bây giờ đã làm nhiều chuyện to gan rồi, cô c8ũng trở nên bình tĩnh hơn.
Cô cũng hiểu, có chuyện gì Cố Quân Nghiên sẽ là người bị mắng đầu tiên.
Hì hì.
Nó quay đầu lại cười với cô.
Miên Miên, gần đây mẹ có khoẻ không, sao lại gầy đi rồi, có phải mẹ không ăn no không?
Cục Bông lải nhải nói chuyện với Tô Miên, sau đó nhìn cô với vẻ quan tâm.
Đậu Nành đừng một bên cũng cọ cọ lên chân Tô Miên:
Đúng là gây rồi!
Cô gái nhỏ mặc quần đùi, đôi chân cực kỳ mảnh khảnh xinh đẹp.
Lúc trước khi phát hiện thiên phú của hai bé cưng, Cổ Đình và Diêu Lộ chỉ thiểu không tìm giáo viên chuyên khai phá chỉ số thông minh cho chó thôi.
Hai chú chó cũng từng trải qua khoảng thời gian học tập đáng sợ.
Sau đó Tô Miên lên tiếng, hai đứa nó mới thoát khỏi số phận này, hưởng thụ cuộc sống ngoan ngoãn ngốc nghếch.
Đa số tỷ lệ vóc dáng của người châu Á đều không được tốt lắm, đều là kiểu 5:5.
Tỷ lệ của Tô Miên lại rất tốt, dáng người 4:6, mặc quần đùi kết hợp với áo nỉ thế này cũng khiến chân cô thon dài hơn.
Cố Quân Nghiên thấy Cục Bông vùi trong lòng Tô Miên, Đậu Nành thì cọ lên chân nhỏ của cô, một người hai chó đi vào trong nhà, anh lại càng ghen tị hơn.
Bên này Tô Miên và Cục Bông làm ầm ĩ, thỉnh thoảng còn chơi đùa với Đậu Nành chín chắn, bên kia Cố Đình và Diêu Lộ nghỉ ngơi trên lầu đã được thông báo, cuối cùng cũng đi xuống.
Tô Miên chơi đùa với hai chú chó ở phòng khách một lát, Cố Quân Nghiên ngồi ở bên cạnh.
Trước khi về anh đã nói trong điện thoại là có chuyện quan trọng muốn nói, hai người đoán chắc chuyện này không nhỏ, nên hai vợ chồng bèn trở nên nghiêm túc.
Lúc này Cục Bông mới vui vẻ cọ cọ trong lòng Tô Miên.
Cố Quân Nghiên đứng bên cạnh cô, mỗi lần Tô Miên về nhà họ Cổ luôn bị Cục Bông giành lấy.
Nhìn thấy Cục Bông ngọ ngoạy trong lòng cô, thỉnh thoảng hai cái chân nhỏ còn đạp đạp vào nơi đầy đặn kia, cả người lập tức khó chịu.
Mẹ.
Tô Miên ôm Cục Bông chào hỏi Diêu Lộ.
Miên Miên, con lại gây rồi.
Mẹ ruột luôn như thế, cứ cảm thấy Tô Miên về nhà chẳng những không béo lên còn gầy đi nữa.
Tô Miên cũng đã quen lời này của bà, bên kia Cố Đình cũng quan sát cô, sau đó ngồi xuống sofa với Diêu Lộ.
Cô hoàn toàn không biết vì sao anh lại muốn đối xử với nó như thế.
Miên Miên, em chiều nó quá rồi.
Con chó này sắp hất mũi lên trời luôn!
Nó ngoan như vậy, đáng yêu như vậy, không cưng nó thì em cùng ai.
Tô Miên đưa tay ôm lại Cục Bông, thấy cô bảo vệ cưng chiều nó như thế, anh không thể làm gì được, chỉ có thể mặc cho cô ôm.
Tô Miên sở Cục Bông, nó thoát khỏi ánh mắt nguy hiểm của Cố Quân Nghiên, vui vẻ sủa lên với anh:
Miên Miên chỉ cưng tôi, chỉ cưng tôi thôi!!!
Đừng đắc ý!
Tô Miên vỗ lên đầu Cục Bông, cảm thấy buồn cười vì dáng vẻ chó cậy thế chủ của nhóc con này.
đáng thương kêu cứu với cô.
Cố Quân Nghiên, anh làm gì đó, buông nó ra.
Cục Bông kêu cứu, Tô Miên lập tức nhíu mày, giơ tay chuẩn bị ngăn anh lại.
Rõ ràng Cục Bông rất ngoan, Cố Quân Nghiên lại cứ thích hù doạ nó, còn nói hầm thịt chó gì đó.
Cho dù3 Cố Đình và Diêu Lộ có không vui cũng sẽ không làm gì cô, cho nên những chuyện tự dọa mình kia của cô thật sự quá dư thừa9.
Về đến nhà họ Cố, cổ mới vừa vào cửa đã thấy công chúa nhỏ nũng nịu là Cục Bông vui vẻ nhất, chạy từ phòng khác6h ra bên ngoài đón cô.
Tô Miên, mẹ là đồ bạc tình, lâu như vậy cũng không về thăm con và Đậu Nành, có phải mẹ kh5ông cần hai đứa con nữa không?
Mặc dù ở nhà họ Cổ ăn ngon mặc đẹp, một ngày ba bữa cộng thêm bữa khuya cũng có người chăm sóc, nhưng nó vẫn rất nhớ Tô Miên.
Anh không nhịn được vươn tay nắm lấy cổ nó, xách nó ra khỏi lòng Tô Miên:
Mi còn dám vùi vào lòng cô ấy, ta sẽ hầm mi luôn.
Anh đã khó chịu với con chó nhỏ này rất lâu rồi, ỷ vào việc mình là thú cưng nên chiếm lấy vòng ôm của Tô Miên.
Cho dù nó là chó, còn là một con chó cái, nhưng anh cũng không muốn thấy nó ăn đậu hũ của cô.
Nơi mềm mại của Tô Miên là địa bàn của một mình anh!!! Cục Bông run rẩy nhìn Cố Quân Nghiên, hoàn toàn không biết sao mình đột nhiên bị người ta đòi hầm:
Người xấu!!!
Anh nghiêm khắc không hề có ý nói giỡn, một người một chó cứ đưa mắt nhìn nhau:
Hiểu chưa?
Miên Miên cứu mạng, anh trai kế của mẹ muốn hầm con!
Tuy Cục Bông sợ Cố Quân Nghiên, nhưng cũng biết người đàn ông này thầm nhớ thương Tô Miên, sợ cô, sau lưng nó có Tô Miên làm chỗ dựa, cho nên bèn
Sự tồn tại của cô rất khác biệt đối với nó và Đậu Nành.
Gần đây mẹ hơi bận.
Tô Miên ôm Cục Bông, sờ đầu an ủi nó:
Đừng giận, lát nữa mẹ sẽ dẫn hai đứa ra ngoài tản bộ.
Hừ, đừng tưởng như vậy con sẽ không tức giận, trừ khi mẹ hôn con.
Cục Bông vẫy cái đuôi nhỏ, công chúa nhỏ đã trưởng thành hơn một chút, nhưng tính tình vẫn rất kiêu ngạo.
Moa moa moa!
Tuy cô không biết nó học được chiêu làm nũng từ đâu ra, nhưng dứt khoát hôn nó mấy cái.
Đợi anh vào rồi, Tô Miên đã ngồi trong phòng khách ôm Đậu Nành và Cục Bông quan tâm thăm hỏi.
Cục Bông vốn đã rất hoạt bát, còn thích líu lo nhiều lời, hiểm khi Tô Miên về, đương nhiên nó sẽ điên cuồng nói hết nỗi khổ tương tư của mình.
Còn nói với Tô Miên gần đây nó ăn đồ ăn vặt gì, xem phim gì, chơi trò chơi gì.
Cố Quân Nghiên đợi mọi người tán gẫu xong thì nhanh chóng không chút uyển chuyển nói ra chuyện mang tính sát thương là hai người đã đăng ký kết hôn ra.
Bố, dì, con và Tô Miên kết hôn rồi.
Anh nói xong thì để hai quyển sổ hồng lên bàn trà.
Tô Miên ôm Cục Bông dụng thẳng lỗ tai lên, khi nghe Cố Quân Nghiên nói thì đưa mắt nhìn qua Diêu Lộ và Cổ Đình một cái, sau đó tiếp tục vờ như không có việc gì, trong lòng lại thầm thở dài.
Cái tên Cố Quân Nghiên này cũng không biết nói chuyện uyển chuyển một chút à.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.