• 1,011

Chương 344: Suýt chút


Nghĩ thế, cô định mang hai con bé cưng về, sau này mình sẽ chăm sóc chúng nó đàng hoàng.


Hừ, mẹ chỉ lừa chó thôi, lần nào mẹ đi cũng đi rất8 lâu, gọi video cũng không nghe.
Cục Bông còn lâu mới tin lời Tô Miên, lời của cô giống như lời của người đàn ông phụ lòng vậy, trong mười cậu đã 3có chín câu là lừa gạt.

Làm chó, chúng nó biết gọi video, nhưng thịt móng vuốt cũng không thể lướt điện thoại linh hoạt như con người.
9
Thường xuyên gọi điện thoại cũng khá phiền phức, còn Tô Miên thì bận, cứ không có thời gian nghe máy mãi, vì thế Cục Bông rất đau lòng.

Bây giờ mẹ phải đi học, tạm thời không nhận quay phim, hai đứa có thể về ở với mẹ, ban ngày ở nhà chơi, đợi mẹ tan học về sẽ dẫn hai đứa ra ngoài5 đi dạo, được không?
Tô Miên sờ đầu Cục Bông thương lượng với nó.
Tô Miên muốn giúp nó còn không chịu, giờ vừa đến nhà đã mệt chết đi được, nhưng cũng cực kỳ vui vẻ.

Miên Miên, con và Đậu Nành ngủ ở đâu?
Cục Bông tuần tra hoàn cảnh một vòng, sau đó hí hửng hỏi Tô Miên.

Hai đứa thích chỗ nào thì ngủ chỗ đó đi.
Ngoài phòng ngủ chính, Tô Miên cảm thấy Cục Bông và Đậu Nành muốn ngủ ở đâu cũng được.
Với thái độ của Cố Quân Nghiên trước đây, buổi tối sẽ lãng mạn lắm.
Nhưng công việc việc của anh rất bận rộn, điều này cô cũng có thể hiểu được.
Cố Quân Nghiên cuồng công việc trước kia vì ở bên cô đã rất bỏ bê công việc rồi.
Tô Miên tay cầm theo một ít đồ chơi thông minh của chúng nó, quay đầu lại hỏi Cố Quân Nghiên trên xe, cô cho rằng anh sẽ ở lại với mình,

Công ty còn chút việc, anh phải đi xem.

À! Vậy anh đi đi! Về nhanh nhé.
Cô vẫy tay.
Vì đã quen ở cùng với Cố Quân Nghiên, hôm nay còn là ngày đầu tiên đăng ký kết hôn, nói thế nào hai người cũng nên ở bên nhau.

Thật sao?
Cục Bông lập tức lộ ra ánh mắt hy vọng.
So với ở nhà họ Cố, nó vẫn thích đi theo Tô Miên hơn.
Cho dù thời gian cố chăm sóc nó cũng không nhiều, nhưng có thể vì giống như chim non, ở trong lòng nó và Đậu Nành, Tô Miên không hề giống với những người khác.
Khi vào thang máy, cô gái nhỏ còn quay đầu lại cười vẫy tay với anh, vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu.
Đợi cửa thang máy đóng lại, Cố Quân Nghiên lại ngồi một mình trên xe rất lâu, sau đó đưa tay sờ túi muốn hút thuốc, lại phát hiện vì Tô Miên, anh đã cai thuốc từ lâu.
Anh thở dài một tiếng, có chút không miêu tả được tâm trạng lúc này, lái xe rời đi.
Sân golf có người đặc biệt quét dọn, rất sạch sẽ, nhưng dù sao cũng là mặt cỏ.

Được thôi!
Cục Bông gật đầu, nhảy xuống khởi đầu gối của Tô Miên, duỗi người, hoạt bát chạy vòng quanh.
Tô Miên dỗ dành Cục Bông về ăn bữa trưa, ăn xong thì dẫn theo hai bé cưng rời đi.

Thật ư.
Thật ra cô cũng rất mong mỗi ngày về nhà nhìn thấy hai chú chó.
Lúc trước khi ở phòng cho thuê, chật chội thì chật chội, nhưng những ngày tháng đó thật sự rất vui vẻ.
Không giống như bây giờ, trên người gánh vác quá nhiều thứ, thậm chí còn có hình tượng thần tiên tỷ tỷ.

Ừm, em phải ngoan đấy, có việc thì gọi điện thoại cho anh.
Anh nhỏ giọng dặn dò Tô Miên.

Dạ, vâng.
Cô cũng không để ý, cười tủm tỉm vẫy tay với anh, dẫn hai thú cưng đi tới thang máy của bãi đỗ xe.
Cố Quân Nghiên ngồi trong xe nhìn bóng lưng dẫn hai chú thú cưng đi của cô.
Cố Quân Nghiên không có ý kiến gì về việc Tô Miên muốn dẫn hai thú cưng theo, cũng xem như phá lệ rồi.
khi Cố Quân Nghiên lái xe đưa cô đến tiểu khu đảo Thiên Tâm gần đại học J, anh không ở lại như bình thường.

Cố Quân Nghiên, anh muốn đi đâu?
Đậu Nành và Cục Bông cực kỳ ngoan ngoãn và thông minh, sau khi dừng xe đã tự mình cắn đệm đi xuống ngoan ngoãn chờ đợi.
Dù Tô Miên không quan tâm hình tượng thể nào lắm, nhưng cũng sợ hình tượng của mình bị huỷ.
Cục Bông quay đầu nhìn Đậu Nành:
Đậu Nành, chị cảm thấy sao?

Được.
Đậu Nành rất chín chắn, luôn bình tĩnh xử lý mọi việc, tính cách hoàn toàn ngược với Cục Bông xúc động hoạt bát,
Vậy được!
Cục Bông đã dễ dàng bị thuyết phục.

Ừm, vậy quyết định như vậy nhé, về nhà, nóng quá, mẹ sắp phơi nắng đến choáng váng rồi.
Tô Miên buông Cục Bông ra, phủi mông đứng lên.
Bên này Tô Miên dẫn hai thú cưng mở cửa nhà bằng khoá vân tay, ra hiệu cho chúng nó tự vào nhà:
Mau vào đi.
Cục Bông một đường cắn đệm chó của mình, đợi Tô Miên mở cửa thì lập tức chạy vào trong.
Đậu Nành lớn hơn, tự mình cắn đệm chó cũng không vất vả lắm.
Nhưng Cục Bông vừa mập, lại còn không lớn bằng đệm chó, cắn đệm chó lôi đi khá vất vả.
Cục Bông quay đầu, lắc lắc cái mông nhỏ:
Muốn ngủ với mẹ.

Không được!
Cô lạnh lùng lắc đầu.
Tuy thích chó, nhưng vì Cố Quân Nghiên có bệnh sạch sẽ, hoàn toàn không cho phép thú cưng vào phòng ngủ, cho dù cô muốn ôm Cục Bông ngủ cũng không được.
Nếu để anh biết nó lên giường, chắc chắn nó sẽ bị anh tàn nhẫn đem đi hầm.
Diêu Lộ luyến tiếc chúng nó, nhưng cũng không ngăn cản.
Dù sao nhìn thấy dáng vẻ hai thú cưng ăn cơm xong tự cắn đệm chó muốn rời khỏi, ai còn có thể ép chúng nó ở lại chứ!
Giữ lại thân thể chó, cũng không giữ lại được trái tim chó.

Được thôi!
Cục Bông cũng không nổi giận, bắt đầu lượn vòng trong nhà, sau đó bàn bạc với Đậu Nành:
Đậu Nành, chúng ta ở đây được không?
Bố cục hai phòng ngủ một phòng khách, ngoài phòng ngủ chính thì chính là phòng ngủ cho khách và phòng bếp, ban công, Cục Bông và Đậu Nành muốn để đệm chó ở đâu thì để ở đó.


Được.
Đậu Nành dứt khoát đồng ý, vì từng lang thang nên nó không hề xoi mói hoàn cảnh.

Cục Bông thấy Đậu Nành đồng ý thì kéo Đậu Nành bắt đầu sắp xếp nơi của riêng mình, đồ chơi của hai thú cưng rất nhiều, nhất là Cục Bông, giống như trẻ con bốn năm tuổi vậy, quan trọng là cô bé này còn thích cắn, cũng may đây không phải hàng rởm, nếu không chắc chắn đã bị nó cắn nát rồi.


Miên Miên, sữa tắm và đồ ăn vặt của con đâu!
Cục Bông sắp xếp ổ nhỏ cho mình, sau đó chạy ra xoay vòng quanh Tô Miên.

Từ khi cô để chúng nó ở lại nhà họ Cố, đãi ngộ cuộc sống của chúng nó thật sự rất tốt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.