• 1,011

Chương 403: Lừa dối


Đúng là không có tiền đồ, lại có thể bị một con chó con tròn béo hét không dám hé hé gì!!!

Bình thường ông ấy vừa hô gọi là Tướng Quân 8lập tức chạy đến không do dự.
Nay đương nhiên họ sẽ tò mò hai con chó nhỏ xinh đứng bảo vệ chủ này.
So với Tướng Quân đang nằm oải trên mặt đất ủ rũ thì hai con chó của cụ Cố có vẻ rất có tinh thần.

Ông nội, nên uống trà rồi.
Trước khi rời nhà nó đã được Tô Miên dặn dò, sau khi cụ Cố ăn cơm xong sẽ uống một cốc trà ấm.
Đậu Nành thấy ông đã ngồi xuống thì mau chóng vươn vuốt kéo ống quần ông, rất có linh tính chỉ vào cốc trà ấm buộc trên người.

Nhìn là biết thông minh hơn Tướng Quân.
Không so thì không biết, vừa so là đủ dọa sợ người khác.
Không biết Tô Miên may mắn thế nào mà lại có thể nhận nuôi hai chú chó vừa linh tính vừa thông minh.
Cụ Cố vui vẻ thỏa mãn tận hưởng khoảnh khắc này, cười nói sẽ mời mọi người uống rượu mừng.
Sau đó ông nhìn con Tướng Quân đang nằm oải trên mặt đất, cười tủm tỉm tung đại chiêu.
Nhưng khi đến gần thì vẫn hỏi thăm mọi người giống như bình thường, nhìn qua rất bình tĩnh.

Ừ, lão Cố, hai con chó này là?
Mọi người trong viện Tử Đằng đều quen biết nhau nên cụ Cổ có nuôi chó hay không họ cũng biết.

Lão Hạ, không phải tôi khoe đâu, nói thật thì Tướng Quân nhà ông kém hai con này thật.
Cụ Cố rất bình tĩnh phủ định lời của cụ Hạ.

Sao có thể chứ, Tướng Quân là loài chó được huấn luyện chuyên nghiệp, trước đây còn lập được chiến công.
Cụ Họ không phục, lối chiến công hiển hách của con chó nhà mình ra.

Không!
Thái độ từ chối của Đậu Nành rất rõ ràng.
Đậu Nành làm một con chó độc thân, hoàn toàn không có hứng thú với con chó to con đang lởn vởn quanh nó.
Nó thì là khá kiêu ngạo, chỉ6 là một con chó có cơ bắp mà thôi, có gì đẹp đâu.
Cô từng thử với những con chó khác, tuy có thể nói chuyện, hiểu được tiếng chó nhưng chúng nó lại không thông minh như hai thú cưng này, mà loại biết tính toán lại càng ít hơn.
Sự thật chứng minh, chó cũng tốt mà người cũng thế, đều có loại thông minh và ngu dốt.

Hừ, nói không thì ai tin, có giỏi thì ông chứng minh đi.
Cụ Họ không chịu thua phản bác.
Chó biết gọi điện thoại, vậy không phải thành tinh sao? Hừ! Lừa ai!!!
Mà cụ Tân – bố của đạo diễn Tân Hoa nghe thấy tin này lại cảm thấy xót xa.
Nhìn nhà người ta, cháu trai gần ba mươi đã tìm được vợ tương lai, thằng con ông thì cứ quyết lăn lộn trong giới giải trí, đến giờ vẫn còn độc thân.
Nhìn nó vô cùng ủ rũ giống như cà tím dính sương héo mòn vậy, tâm trạng khó tránh khỏi mất mát và buồn bã.

Hôm nay mọi người đến sớm vậy!
Cụ Cổ đi chậm nhưng vẫn nhìn thấy con Tướng Quân chạy đến rồi bị hai chú chó nhà mình khinh bỉ, trong lòng đang rất vui vẻ.
Ôi! Đúng là người này chọc tức người kia mà.

Cháu dâu? Vậy là đã chọn ngày cưới rồi?
Cụ Hạ hỏi.

Đây là Đậu Nành, đây là Cục Bông, thú cưng của cháu dâu tôi.
Cụ Cố cười tủm tỉm giới thiệu hai chúng nó, một tên ba đích, khoe thân phận của Tô Miên, đồng thời tuyên bố với mọi người cháu trai Cố Quân Nghiên của cụ, một trong ba đồng chí cưới muộn của viện Tử Đằng nay đã là hoa có chủ.
Chỉ một câu nói ngắn ngủi, giọng kể bình tĩnh nhưng lại khiến tất cả mọi người khiếp sợ.

Chọn rồi, hai đứa chúng nó đã đăng ký kết hôn rồi.
Cụ Cố cười tủm tỉm trả lời.
Xung quanh lập tức vang lên những lời chúc mừng.

...
Tướng Quân bị từ chối thì ủ rũ.

Tướng Quân.
Cụ Hạ cảm thấy Tướng Quâ5n không dám hung hăng.
Chúng nó còn biết tính toán, biết nghịch điện thoại, gọi điện thoại nữa! Tướng Quân nhà ông có làm được không?
Cụ Cổ nói xong thì hừ mũi coi thường.
Mấy phép tính cơ bản thì Tướng Quân cũng biết nhưng không biết nhiều, gọi điện thoại nghịch điện thoại thì không biết thật!!!

Cục Bông, ông già này coi thường con, con mau gọi cho nhóc Tô Miên chứng minh đi.
Cụ Cổ vươn tay sờ đầu Cục Bông sai bảo.
Thật ra Cục Bông có thể gọi điện thoại hay không, có thể nghe hiểu lời cụ Cổ nói hay không không quan trọng, chuyện này vừa nãy ở nhà ông chưa thử qua, chỉ thử xem hai chú chó này có biết đếm hay không.

Tướng Quân xuất thân là chó nghiệp vụ, sứ mệnh của nó là vậy, lại được huấn luyện hằng năm, đương nhiên đã tập thành thói quen.
Mà hai con chó nhà tôi lại khác, rất thông minh.

Ồ! Ta còn quên mất, Đậu Nành thông minh thật đấy.
Cụ Cố thấy Đậu Nành khua tay múa chân thì vừa nói vừa cười to.
Sau đó ông cũng lấy cốc trà ấm buộc trên người Đậu Nành ra.
Cụ không hiểu tiếng chó nhưng nhìn chó nhà mình vẫy đuôi liên tục như sắp muốn bay lên trời, cụ nuôi nó nhiều năm như vậy đương nhiên nắm rõ tính cách của nó như lòng bàn tay.
Tướng Quân thấy chủ nhân kêu to gọi mình thì hơi do dự nhìn thoáng qua Đậu Nành, sau đó lưu luyến rời đi chạy về phía cụ Hạ.

Nói bậy bạ gì đó, Tướng Quân nhà tôi cũng rất thông minh.
Cụ Hạ nghe vậy thì không vui, đương nhiên sẽ bênh con chó ngu nhà mình.
Tướng Quân nhìn qua là biết không thông minh như hai con chó của cụ Cố, nhưng cũng không thể nói trắng trợn như vậy, tổn thương chó nhà ông ấy.
Thế nhưng nay lại khác, nó không quay lại mà còn bước đến bên cạnh Đậu Nành, ngượng ngùng nhìn, mặc kệ t3hái độ ghét bỏ của Cục Bông:
Tôi...
có thể biết bạn tên gì không?


Ăn nhiều nên đi dạo.
Cụ Cố ra vẻ rất có kinh nghiệm nói.
Cụ Hạ chỉ có thể gật đầu đồng tình.

Con chó này rất có linh tính.
Trước khi ra khỏi nhà cháu dâu đã dặn nó nhắc tôi uống trà, không ngờ nó còn nhớ!
Cụ Cố cầm lấy cốc trà, thấy mọi người đang nhìn mình với ánh mắt vô cùng hâm mộ thì giải thích đôi câu, đồng thời mở cốc trà an thần ra uống hai ngụm, vô cùng đắc ý.

Lão Hạ, có phải Tướng Quân nhà ông không thoải mái không? Sao nhìn không có tinh thần gì hết thế?
Cụ Cổ hỏi han.

...
Cụ Hạ cúi đầu nhìn Tướng Quân, vươn tay sờ nó:
Không sao, chỉ là ngu quá ăn nhiều nên căng bụng thôi.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.