Chương 413: Phong cách khác
-
Cô Vợ Siêu Sao
- Hứa Lục Lục
- 1386 chữ
- 2022-02-08 03:18:54
Khi bước đi, sườn xám hơi co lên, lộ ra bắp đùi thon dài, nhìn từ bên hông hay phía sau đúng là một giai nhân yêu kiều.
Đạo diễn Tri8ệu Chử yên lặng cầm máy ảnh, tìm kiếm đủ loại góc chụp, chính diện, góc nghiêng, má trái, cúi đầu, giơ tay,...
Mặc dù thử vai với tâm thái thoải mái, nhưng gặp được hai đối thủ nặng ký như thế này đương nhiên phải nghiêm túc, tất nhiên đã không quan trọng kết quả, thì cô nên tận hưởng thật tốt quá trình thử vai này.
Chị Úy, có thuốc lá không?
Tô Miên buông cốc cà phê xuống, đến bên cạnh úy Thanh hỏi.
Có thể thấy được, đạ3o diễn Triệu Chử rất thích kiểu chụp hình như thế này.
Lúc đầu Hề Trăn Trăn có chút không tự nhiên, nhưng dẫu sao cũng là một nghệ 9sĩ, đã quen với cảnh này, chỉ trong hai ba phút là cô ấy đã điều chỉnh được trạng thái của mình.
Cô ấy có mái tóc uốn xoăn, để lại chút tóc mái ở phía trước cũng uốn xoăn nhẹ khiến cả người trở nên thuần khiết nhưng vẫn pha chút quyến rũ.
Cô ấy chậm rãi tản bộ trên con phố đông người, vô tình thu hút sự chú ý của mọi người, thậm chí có dì còn cầm điện thoại di động lên để chụp.
Tô Miên nhấp vài ngụm cà phê do Thang Diệp mua, người cũng tỉnh táo hơn chút ít, sau đó nhìn Thang Diệp và Hề Trăn Trăn thể hiện sự quyến rũ của sườn xám theo phong cách hoàn toàn khác nhau, cô có chút hâm mộ.
Phải nói rằng Hề Trăn Trăn và Thang Diệp đều có năng lực, không có lời thoại, không có diễn giải, nhưng lại dùng sườn xám để khám phá ra khí chất của chính nó, họ cũng rất phù hợp với sườn xám.
Tô Miên 5ngồi trong xe nhìn Hề Trăn Trăn thử vai, không lâu sau, có người gõ cửa kính xe, cô nghiêng đầu nhìn, liền thấy Thang Diệp và trợ lý đang cầm cà phê đến.
Tôi mua cà phê để nâng cao tinh thần, cô cần không?
Họ đều là người nổi tiếng, đến thử vai lúc sáu giờ sáng, hầu hết đều là người từ nơi khác tối hôm qua mới bay đến Cảng Giang.
Đạo diễn Triệu Chử chụp được rất nhiều ảnh, cho đến khi ông ấy cảm thấy ổn mới sắp xếp cho Thang Diệp thử vai.
Bộ sườn xám mà Thang Diệp mặc có màu đỏ diễm lệ tạo nên sự tương phản mạnh mẽ với lối trang điểm trong sáng thuần khiết của cô ấy.
Tô Miên tự dựng cảnh, cô không nói gì, cũng không có lời thoại, nhưng thần thái biểu cảm của cô đều được bộc lộ ra bên ngoài.
Cô vừa đi trên đường vừa nhìn những người đi đường nhộn nhịp xung quanh, tuy rằng mặc sườn xám không hòa vào được đám đông nhưng lại rất bắt mắt.
Ba diễn viên này bao gồm cả Tô Miên ông ấy đều rất mong chờ rằng họ sẽ tạo cho ông ấy một bất ngờ, chỉ là không biết, Tô Miên sẽ diễn như thế nào.
Triệu Chử cầm máy chụp ảnh đi theo sau Tô Miên.
Ủy Thanh xoay người đưa tay lục tìm trong túi, lấy ra một bao thuốc lá và bật lửa:
Sao vậy? Em muốn hút thuốc à?
Thử phong cách khác vậy!
Hề Trăn Trăn và Thang Diệp đã cho thấy sự thanh thuần và quyến rũ của sườn xám.
Thang Diệp dễ sống chung hơn Hề Trăn Trăn.
Tuy rằng mọi người đều đến thử vai cho bộ phim nên có quan hệ cạnh tranh, nhưng độ nổi tiếng của ai cũng không tệ, nếu buổi thử vai này không thành công, sẽ còn rất nhiều tài nguyên và kịch bản khác để chọn lựa.
Nói một cách tương đối thì Tô Miên thua thiệt khá nhiều, với sự thể hiện hoàn hảo của Thang Diệp và Hề Trăn Trăn, cô không thể không khen ngợi.
Sau khi hai người kia thử vai xong, chiếc sườn xám sáng màu của Tô Miên ngoài trong sáng ra thì khó có thể thể hiện gì khác biệt.
Ngay cả Thang Diệp và Tô Miên ở bê6n kia nhìn Hề Trăn Trăn tản bộ, cũng không thể không thừa nhận, giờ phút này Hề Trăn Trăn rất đẹp.
Tách tách tách.
Tốt hay xấu, nếu phim chưa chiều thì chỉ là nói chuyện suông, vì vậy Tô Miên và Thang Diệp cũng ăn ý không thù địch lẫn nhau.
Hề Trăn Trăn thử vai trong khoảng hai mươi phút, cô ta tản bộ rất thoải mái, mang giày cao gót, không hề có chút mệt mỏi hay bất mãn nào, cả người đều ở trạng thái rất hăng hái và tự tin.
Nếu Tô Miên cũng giống vậy, không làm được gì hơn thế thì chỉ có thể dùng phong cách khác để được cộng điểm.
Theo quan điểm của Tô Miên, thuốc lá và sườn xám là những thứ phù hợp nhất.
Đối với buổi thử vai này Triệu Chử cũng không có yêu cầu gì, để cho diễn viên tự do phát huy.
Thật ra, Hề Trăn Trăn và Thang Diệp đã diễn rất tốt, cả hai đều như giá treo quần áo biết đi, mặc rất đẹp lại rất có khí chất.
Sườn xám nhạt màu như vậy thường hợp với những thiếu nữ hiểu biết cầm kỳ thi họa, cũng chỉ những cô gái được nuôi dưỡng trong chốn khuê phòng, bị ăn mòn bởi nền văn hóa của thời kỳ đó mới có lối ăn mặc như vậy.
Mà Thang Diệp hình như đã từng học múa, cơ thể cô ấy dẻo dai, phối hợp nhịp nhàng, dáng đi trong bộ sườn xám đẹp khôn xiết, Tô Miên ngắm cô gái này cũng thấy đẹp mắt.
Lịch trình làm việc của ai cũng kín mít, đều là nghệ sĩ có danh tiếng, Thang Diệp biết rất rõ điều này, hơn nữa bây giờ còn sớm như vậy, nên cần cà phê để tỉnh táo là điều đương nhiên.
Cảm ơn, đúng lúc cần.
Tô Miên cũng không khách khí.
Được rồi!
Úy Thanh là người đại diện, có tầm nhìn rất xa, nhưng chị phải thừa nhận rằng Tô Miên có tài năng diễn xuất tuyệt vời.
Cứ như vậy, Tô Miên cầm điếu thuốc và bật lửa, chờ Thang Diệp thử vai xong, thì Tô Miên cũng bắt đầu thử vai.
Tô Miên đứng im, trong nháy mắt đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt hiện lên vẻ mong đợi và kỳ vọng, nhưng dường như khi cô quay lại không gặp được điều mà cô muốn thấy, nên sự thất vọng lập tức hiện lên trong ánh mắt, nụ cười vẫn trên môi, nhưng nhịp bước của cô đã có chút không ổn định.
Ngập ngừng một chút, cô lẳng lặng đi sang một bên, lấy một bao thuốc từ trong túi nhỏ ra, ngậm một điếu thuốc vào miệng.
Mặc dù Tô Miên cũng tập yoga nhưng không phù hợp với khí chất của sườn xám.
Tô Miên suy nghĩ và bắt đầu băn khoăn không biết mình nên thể hiện khí chất của bộ sườn xám trên người như thế nào.
Có quá tương phản không?
Sườn xám trên người Tô Miên màu xanh nhạt, rất nhạt đã thế còn thêu hoa lan, mặc sườn xám như vậy vừa đi trên đường vừa hút thuốc lá, có mâu thuẫn quá không?
Cứ thử xem!
Nếu không thì sẽ chẳng có gì ấn tượng cả, một buổi thử vai không có sự đột phá gì sẽ trở nên vô nghĩa, điều này không phù hợp với sự kiên định của Tô Miên với nghề diễn viên.
Cô không thèm để ý đến ánh mắt của những người qua đường xung quanh, buồn bã bật lửa châm điếu thuốc trong miệng.
Dường như sau khi hút một điếu thuốc cô mới bình tĩnh lại, những ngón tay mảnh khảnh kẹp điếu thuốc, dựa vào bức tường bên đường, nhìn chằm chằm vào người đi đường ở phía xa, thỉnh thoảng rít một hơi, ánh mắt ấn chưa biết bao câu chuyện khác nhau.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.