Chương 51: Khát nước
-
Cô Vợ Siêu Sao
- Hứa Lục Lục
- 1408 chữ
- 2022-02-04 08:10:23
Tô Miên nghe thấy lời Tiền Đa Đa nói thì hơi sửng sốt, sau đó nhẹ nhàng nở nụ cười:
Xin chào, lát nữa phiền em phối hợp nhiều hơn!
Được!
Tiề8n Đa Đa bị khuôn mặt tươi cười của Tô Miên làm mờ mắt, không chút nghĩ ngợi đồng ý, sau đó còn hí hửng xoay vòng vòng xung quanh Tô Miên:
Này!3 Nghe thấy không, nghe thấy không, cô ấy bảo tôi phối hợp với cô ấy nhiều hơn! Ha ha! Tiền Đa Đa tôi luôn không thể từ chối yêu cầu của người đ9ẹp.
Âm thanh khỏi phải nói có bao nhiêu hứng khởi.
Tô Miên nhìn Tiền Đa Đa xoay vòng, cong môi cười khẽ.
Tô Miên cũng cần thể diện, không định cho Cố Quân Nghiên nhìn thấy một màn không có hình tượng như thế của cô, cũng không ngờ Cố Quân Nghiên sẽ dẫn Hắc Dạ đến cửa.
Cố Quân Nghiên nhìn Tô Miên không lên tiếng.
Từ Yến nhìn chằm chằm ống kính máy quay, tất cả hình ảnh giống hệt như dự định đã nói ban đầu, một lần quay xong, còn quay rất hoàn mỹ.
Sắc mặt của Từ Yến càng khó coi hơn không ít, trong lòng thầm trào phúng Tô Miên may mắn, thế nhưng ngay cả quay ngoại cảnh cũng cho cô quay xong vô cùng suôn sẻ.
Trong mắt anh, cô gái trước mắt phải là bông hoa nhỏ nũng nịu, trời sinh phải được nâng trong lòng bàn tay, nhưng cô cứ khăng khăng muốn chọn một mình ra ngoài ở, còn muốn thuê nhà ở một mình.
Giá phòng ở thành phố S không rẻ, căn hộ nho nhỏ này có điều kiện bình thường, an ninh trật tự cũng không tốt.
Sau khi kết thúc ghi hình, cô tạm biệt Tiền Đa Đa và chủ nhân của nó rồi mới rời khỏi.
Nhưng khi Tô Miên về đến nhà, lại bất ngờ nhìn thấy Cố Quân Nghiên mang theo Hắc Dạ đợi ở cửa nhà cô.
Cuối cùng, Từ Yến dù không cam tâm hộ nhưng vẫn phải hộ cắt kết thúc quay phim.
Cảm ơn đạo diễn Từ, hy vọng có cơ hội tiếp tục hợp tác.
Sau khi có lệnh kết thúc quay phim, Tô Miên mở miệng khách sáo với Từ Yến.
Tố Miên thấy Tiền Đa Đa như vậy, cảm thấy cũng thả lỏng hơn rất nhiều, theo tiếng hô bắt đầu quay của đạo diễn, Tô Miên nhẹ nhàng đi trên bãi cỏ, lại ném cao cái đĩa trong tay ra ngoài, Tiền Đa Đa ở xa xa hưng phấn chạy theo, nhanh chóng nhảy lên đến gần cái đĩa, ngậm lấy cái đĩa chạy về phía Tô Miên.
Tô Miên và Tiền Đa Đa phối hợp vô cùng ăn ý, ngay cả vấn để mọi người lo lắng Tiền Đa Đa sẽ chạy về phía chủ nhân của mình cũng không xảy ra.
Vẻ mặt Cố Quân Nghiên nghiêm túc:
Trong phòng giấu đàn ông hả?
Sao có thể chứ.
Tô Miên trực tiếp trừng lớn mắt phản bác, cảm thấy cạn lời vì Cố Quân Nghiên nghĩ rằng cô sẽ kim ốc tàng kiều.
Để không bị hiểu lầm, Tô Miến bất đắc dĩ chỉ có thể cầm chìa khóa mở cửa ra:
Trong nhà hơi bừa bộn
Tô Miên nhắc nhở Cố Quân Nghiên.
Thật sự là buổi sáng Tô Miễn ra ngoài vội, cô hoàn toàn không dọn dẹp.
Ở nhỏ ba mươi mấy mét vuông bừa bộn đến rối tinh rối mù.
Tiền Đa Đa, lát nữa chị sẽ ném cái đĩa này ra ngoài, em đứng ở đó đón lấy cái đĩa rồi tha nó chạy về phía chị, được không?
Tô Miên cầm một cái đĩa của chó màu lam nhạt trao đổi với Tiền Đa Đa, cái đĩa là một loại đồ chơi đặc biệt chuyên để huấn luyện chó.
Được.
Tiền Đa Đa trả lời dứt khoát, còn mang ánh mắt chắc chắn nó sẽ biểu hiện thật tốt.
Đây chắc chắn là một con chó đực nhỏ.
Tô Miên làm quen với Tiền Đa Đa một lúc, chốc lát sau đã bị thợ trang điểm gọi đi trang điểm, trang điểm xong không bao lâu, Từ Yến đã tuyên bố bắt đầu quay.
Trong lòng trào phúng là một chuyện, cho dù Từ Yến muốn giày vò Tô Miên cũng không thể bất chấp mà làm khó, chỉ ngượng ngùng lấy lý do cần quay thêm mấy lần bảo Tô Miên tiếp tục quay.
Tô Miên và Tiền Đa Đa phối hợp vô cùng tốt, Tô Miên kiên nhẫn quay thêm mấy lần theo yêu cầu của Từ Yến.
Anh đến là có chuyện gì sao?
Tô Miên bất đắc dĩ lên tiếng hỏi, vẫn không định mở cửa mời Cố Quân Nghiên vào nhà.
Tô Miên có ý thức lãnh thổ mãnh liệt với chỗ ở chật hẹp của mình.
Hơi bừa bộn?
Cố Quân Nghiên nhìn thoáng qua ổ nhỏ của Tô Miên, nhìn thấy Đậu Nành và Cục Bông trong phòng khách, cũng nhìn thấy mấy túi thức ăn cho chó Tô Miên xếp chồng bữa trên bàn cơm bên kia, còn có túi rác có chút lộn xộn trên mặt đất và mấy đôi dép lê rải rác trước cửa.
ặc, vâng!
Tô Miên mang vẻ mặt kiên định gật đầu.
Được.
Từ Yến cũng tiếp lời, giọng nói lạnh nhạt, nhưng ít ra cũng không khiến Tô Miên khó xử.
Tô Miên cũng khách sáo nói cảm ơn với nhân viên quay phim ở hiện trường.
Không mời tôi vào ngồi à?
Cố Quân Nghiên thấy sau khi Tô Miên hả một tiếng thì không phản ứng, cau cau mày.
Nhà của em nhỏ.
Tô Miến xấu hổ giải thích, cũng không thể vô tư bảo Cố Quân Nghiên vào nhà.
Một người một chó ở chung vô cùng hài hòa.
Sao anh lại đến đây?
Tô Miên nhìn thấy Cố Quân Nghiên và Hắc Dạ, hơi bất ngờ hỏi.
Mặc dù cô không biết sao đang yên đang lành Cố Quân Nghiên lại đột nhiên dẫn Hắc Dạ đến nhà, nhưng nếu Cố Quân Nghiên đã kiên trì, cô cũng sẽ theo ý anh.
Cố Quân Nghiên cất bước theo sau Tô Miên vào nhà, Hắc Dạ tự động đứng dậy đuổi theo.
Khi nãy anh đứng ở hành lang bên ngoài nửa tiếng, người đi qua đi lại thể loại gì cũng có, hiệu quả cách âm cũng vô cùng không tốt.
Vậy mà cô còn có thể kiên trì ở nơi thể này hai năm? Tô Miên lắc đầu:
Không có!
Ngược đãi, sao nhà họ Cổ có thể ngược đãi cô chứ.
Cố Quân Nghiên quét qua khuôn mặt nhỏ cây ngay không sợ chết đứng của Tô Miên, tùy ý bước đi, ánh mắt xem kỹ một vòng xung quanh:
Chẳng trách dì Diệu nhất định muốn tôi đến thăm em.
Mẹ em bảo anh đến?
Tô Miên hỏi.
Tô Miên, nhà họ Cố ngược đãi em sao?
Cố Quân Nghiên xoay đầu nhìn Tô Miên, giọng điệu nghiêm túc.
Người đàn ông cao lớn đã thay âu phục xuống, mặc quần áo thoải mái bình thường, tựa trên vách tường trước cửa căn hộ của Tô Miên.
Một chân chống nhẹ trên vách tường, hai tay khoanh lại, rũ mi mắt xuống đối mặt với Hắc Dạ ngồi xổm trước cửa nhà Tô Miên.
Tuy khi nãy ngơ ngác với khuôn mặt đẹp trai của Cố Quân Nghiên, Tô Miên vẫn không nhịn được nỗi nghi ngờ của mình, đang yên đang lành sao Cố Quân Nghiên này chạy đến trước cửa nhà có thể:
Dẫn Hắc Dạ ra ngoài đi dạo.
Cố Quân Nghiên mở miệng.
Cho nên anh dẫn Hắc Dạ đến trước cửa nhà em? Tô Miên nhíu mày nhìn Cố Quân Nghiên.
Cố Quân Nghiên thấy Tô Miên lắc đầu phản bác, anh đưa tay kéo cái ghế duy nhất bên bàn cơm, cót két một tiếng, thể bị kéo ra.
Bóng dáng cao lớn của Cố Quân Nghiên khẽ xoay ngồi trên ghế, sau đó hai tay vắt trên lưng ghế, hơi ngẩng đầu nhìn chằm chằm Tô Miên.
Nó rất ngoan, cô yên6 tâm.
Chủ nhân của Tiền Đa Đa nhìn con chó ngốc nhà mình, lên tiếng.
Ừm.
Tô Miên cười, còn mở ra một túi thức ăn chó Hiado cho Tiền 5Đa Đa ăn, Tiền Đa Đa vừa ăn vừa cười ngây ngô với Tô Miên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.