Chương 71: Mím môi
-
Cô Vợ Siêu Sao
- Hứa Lục Lục
- 1396 chữ
- 2022-02-04 08:10:45
Tô Miên xoay người tức giận nên bước chạy thẳng lên lầu.
Cục Bông và Đậu Nành thì đuổi theo phía sau:
Đợi con với.8
Đậu Nành đuổi theo lên lầu rất nhẹ nhàng, mà Cục Bông thì chân hơi ngắn, nên khi lên lầu không khỏi vất vả, nhìn thấy Tô3 Miên và Đậu Nành biến mất bằng tốc độ cực nhanh ở cầu thang tầng hai, Cục Bông sốt ruột gọi.
Tô Miên chẳng còn tâ9m trạng quan tâm tới Cục Bông, tức giận trở về thẳng phòng mình.
Cho dù thế nào, Khương Uẩn cô ta ngàn dặm xa xôi từ Để Đồ bay tới đây, anh không nể mặt tăng cũng phải nể mặt Phật, hai người gặp mặt là chuyện hai nhà vui vẻ vun vén, Khương Uẩn cô ta là cô cả nhà họ Khương, tự hỏi với điều kiện không kém như vậy thì dựa vào cái gì lại phải chịu Cổ Quân Nghiên anh đối xử lạnh nhạt như vậy.
Mời cô cứ tự nhiên
Cổ Quân Nghiên quay đầu đáp lời Khương Uẩn.
Khương Uẩn sửng sốt, biểu cảm đầy vẻ không dám tin, ngay sau đó lại nhìn thấy Cổ Quân Nghiên nhấc chân đi lên lầu, bỏ lại cô ta một mình lúng túng ở phòng khách.
Tô Miên, mẹ muốn ăn kem, con đi lấy cho mẹ.
Sau khi đuổi theo vào phòng, Đậu Nành nhìn thấy Tô Miên đang trồng cây chuối bèn tiến lên phía trước an ủi.
Không cẩn
Lương tri của cô không cho phép mình ăn hai cây kem, đây là giới hạn tối thiểu nhất để trở thành nghệ sĩ, phải kiểm soát được miệng mình.
Miên Miên, mẹ đừng tức giận nữa.
Cục Bông thở hổn hển đi vào phía sau.
Bây giờ ăn một chút cũng là ăn, phải tiêu hao calorie trong cơ thể, cho nên Tô Miên mới bực tức.
Vốn dĩ Tô Miên vừa mới trở về đã chịu sự đối xử lạnh nhạt của công tử nhà họ Cố, cô đã không thèm so đo rồi, vậy mà còn nghe nói anh đang coi mặt, cảm xúc kia lại càng không thể diễn tả bằng lời được.
Cô vất vả lắm mới trấn an được cảm xúc của mình, lại có Đậu Nành và Cục Bông phụ trách điều chỉnh tâm trạng cũng không tệ, giờ ăn cây kem còn bị cướp mất, ngọn lửa tức giận ngút trời của Tô Miên lại hừng hực cháy.
Diêu Lộ cho rằng Cố Quân Nghiên sẽ ở phòng khách cùng với phương Uẩn nên cố ý cho đôi trẻ thời gian ở chung, vì vậy bà bận rộn trong phòng bếp với chị Vu, còn đóng cửa phòng bếp lại, cũng hoàn toàn không biết cuộc đối thoại xảy ra ở phòng khách, càng không hề biết được, Khương Vấn - Khương đại tiểu thư bị bỏ lại một mình ở phòng khách.
Bên này Tô Miên tức giận về phòng, cắn răng nắm chặt bàn tay, tức giận đến hơi hung dữ, sau đó xoay người tìm được một góc giữa hai vách tường, chống đôi tay lên, dùng một tư thế xinh đẹp trồng cây chuối trên vách tường.
Khi Tô Miên ăn kem đã nghĩ phải tập thể hình bài trồng cây chuối để tiêu hao hết sạch calorie vừa ăn.
Một loại cảm giác tê dại lan ra bắt đầu từ cánh tay tới tận nơi trái tim, ngửa ngứa khiến người ta không thể chịu nổi.
Tô Miên muốn kiên trì trồng cây chuối, nhưng vẫn không thể tiếp tục thành công, kiên trì không được một phút đã rơi xuống dưới.
Haizz.
Tô Miên ảo não nằm trên mặt đất.
Cố Quân Nghiên thấy trời không còn sớm thì quay l6ại phòng khách, cũng nhìn thấy Tô Miên lên lầu.
Anh nện bước chân trầm ổn, một tay đút túi, một tay cầm kem ốc quế5 nếm thử, cả người tràn đầy hơi thở thoải mái, lại hoàn toàn không hề có thái độ xa cách với người khác cả ngàn dặm.
Cố Quân Nghiên, dẫu sao em cũng là khách
Khương Uẩn nhìn thấy Cổ Quân Nghiên chuẩn bị đuổi theo Tô Miên lên lầu, sau khi một chân anh dẫm lên bậc thang thứ nhất, thì không nhịn được hỏi, trong lời nói còn ngầm mang theo ý nhắc nhở mơ hồ.
Thay quần áo? Cổ Quân Nghiên cảm thấy chóp mũi hơi ngứa, đưa tay dứt khoát xoay khóa cửa.
Ngay sau đó, bóng dáng cao lớn mở cửa phòng ra.
Á! Khốn kiếp, em đã nói đang thay quần áo, anh còn dám đi vào.
Tô Miên ngồi trên sàn nhà, nhìn Cổ Quân Nghiên không chút kiêng kỵ mở cửa phòng đang đứng ở cửa, đôi mắt sâu thăm thâm trầm nhìn vào phòng rồi dừng lại trên người cô.
Tô Miên phát điện hô to đầy tức giận, bò dậy cầm lấy cái gối đầu từ trên giường ném về phía Cố Quân Nghiên.
Cổ Quân Nghiên dường như đã dự đoán được Tô Miên không hề thay quần áo, ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ tức giận của Tô Miên, khóe miệng còn cong lên hơi hơi mỉm cười, duỗi tay bắt được cái gối đầu Tô Miên ném tới, nhướng mày:
Thay quần áo?
Cái gối bị bắt được luôn, Tô Miên ngồi ở mép giường quay đầu không để ý đến anh.
Ăn của em có nửa cây kem mà tức giận đến thế cơ à?
Cổ Quân Nghiên cất bước tiện tay cầm gối đầu đi tới, ném gối đấu đi, anh cúi người về phía Tô Miên nhướng mày.
Tô Miên trầm mặc tiếp tục trồng cây chuối, để lòng mình bình tĩnh trở lại.
Cộc cộc cộc...
Tiếng đập cửa vang lên, Tô Miên có thể đoán được người gõ cửa bên ngoài là ai, cô cắn răng bực mình không định quan tâm.
Tô Miên.
Cố Quân Nghiên dùng giọng nói trầm thấp gọi to tên cô.
Tô Miên, tôi có lời muốn nói với em, nếu em không từ chối thì tôi sẽ mở cửa vào đấy.
Cổ Quân Nghiên nói xong liền xoay khóa cửa.
Anh dám, em đang thay quần áo, nếu anh dám xông vào, em sẽ hô to anh bất lịch sự.
Tô Miên nghiến răng nghiến lợi lên tiếng cảnh cáo người đàn ông ngoài cửa.
Cố Quân Nghiên ở ngoài cửa do dự một lát, bàn tay đang xoay khóa cửa bỗng dừng lại.
Anh biết gì chứ, anh?
Tô Miên giơ tay đẩy ngực Cổ Quân Nghiên.
Tuy rằng Cổ Quân Nghiên ở tư thế cúi người, nhưng Tô Miên cũng không thể rung chuyển nổi, anh vẫn duy trì tư thế không động đậy, cô lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nếu thật sự không được thì tôi trả lại em là được.
Cổ Quân Nghiên tiếp tục thương lượng, giọng điệu rất nhẹ nhàng.
Trả, anh trả thế nào được?
Tô Miên nghiến răng nghiến lợi:
Em chỉ cho phép mình ăn một cây kem thôi, anh thì hay rồi, còn cướp kem của em, anh trả cũng không còn là cây kem ban đầu nữa, anh có biết không ha!!!
Tô Miên cũng không biết có phải vì bà dì của mình sắp đến thăm hay không, mà cảm xúc có hơi kích động, rõ ràng là chuyện nhỏ, lại không nhịn được muốn nổi giận, chính là loại khó chịu đến trong lòng cứ không yên.
Thế hả?
Cổ Quân Nghiên nhẹ giọng lẩm bẩm, đưa tay nắm khuôn mặt nhỏ của Tô Miên, để Tô Miên ngẩng đầu lên nhìn anh.
Anh rũ mi mắt, đôi mắt quan sát khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn này một lượt, không hề bỏ sót bất cứ một nơi nào, đánh giá vô cùng cẩn thận.
Anh làm gì vậy? Buông ra.
Khuôn mặt non mềm của Tô Miên bị nắm lấy, nên âm thanh khi nói chuyện không rõ, cũng không quá tiêu chuẩn.
Tầm mắt của Cổ Quân Nghiên vẫn luôn không hề rời khỏi khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.
Hử?!
Tô Miên trừng mắt mím môi vô cùng căng thẳng.
Suyt!
Cổ Quân Nghiên nhìn Tô Miên mím môi, dần xuống suy nghĩ chân thật trong lòng, thân thể cao lớn rời đi, sau đó buông khuôn mặt nhỏ của Tô Miên ra:
Đen đi không ít.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.