• 1,011

Chương 99: Thành tích


Nhân viên kinh doanh định giới thiệu xe cho bà Tô lúc trước thấy gã không biết làm sao, liền vui vẻ khi người gặp họa, trốn ở một bên mặ8c kệ.

Ai bảo khi nãy gã ta chơi xấu.
Cửa hàng 4S của chúng tôi là cửa hàng lớn nhất tốt nhất thành phố S, nếu kêu bảo vệ đến đuổi người thì quá khó coi.
Tiểu Quách mở miệng nói lời khách sáo, cũng
muốn làm người hòa giải.
Làm con gái của nhà họ Cố, Tô Miên chưa từng sử dụng quyền thế và lực lượng trong nhà, không có nghĩa là Tô Miên không biết.
Nếu Diêu Lộ đã gọi điện thoại, đương nhiên Tô Miên sẽ không ngăn cản, hai mẹ con xoay người đi đến khu nghỉ ngơi bên cạnh, ngồi xuống chờ đợi.
Vốn cho rằng đối phương ăn mặc tầm thường, ngoài túi xách và giày thì quần áo đều không nhìn ra thương hiệu là người bình thường.
Nhưng đối phương có số điện thoại của Giám đốc Triệu, giọng điệu nói chuyện còn hùng hồn như vậy, gã ta vẫn cảm thấy có hơi lo lắng.
Quần áo đều không giống người có tiếng tăm, sao có thể mua được xe sang chứ, l6ại thêm Tống Xuân Mai mở miệng đuối người, gã cũng đành mở miệng, nhưng lời nói vẫn khá khách sáo.

Ô! Khách VIP thì rất giỏi s5ao?
Tô Miên chậm rãi mở miệng.
Đương nhiên Diêu Lộ sẽ không để xảy ra chuyện này, huống chi còn ở trong cửa hàng 4S dưới danh nghĩa của Tập đoàn Cô thị.

Diêu Lộ, thức thời thì chạy nhanh đi, tránh người ta ra tay đuổi, rất mất mặt.
Tổng Xuân Mai cười vui sướng khi người gặp họa ở bên cạnh.
Tô Miên và Tiểu Lộ lẳng lặng ngồi trên ghế nghỉ ngơi ở một bên, nhìn thấy Tống Xuân Mai hát tuồng, trong y như tên hề đang nhảy nhót vậy.
Tiểu Quách nở nụ cười bất đắc dĩ, quay đầu nhìn Diêu Lộ và Tô Miên, vô cùng đau đầu.

Giám đốc Triệu, tôi gặp phải chút chuyện trong cửa hàng của các anh, phiền anh đến đây xử lý một chút.
Diêu Lộ lấy ra dáng vẻ của phu nhân nhà giàu có, sau khi nối máy thì mở miệng nói với người ở đầu bên kia.

Xi, giả vờ cái gì chứ, bà mấy cân máy lạng tôi còn không rõ sao, tôi cũng muốn xem thử bà có thể gọi đại thần gì đến!
Tống Xuân Mai cười châm chọc, không hề để Diêu Lộ vào mắt.

Tôi thấy là cậu không cần công việc nữa rồi.
Diêu Lộ cũng có chút tức giận.
Rất rõ ràng, nhân viên kinh doanh này nghe lời Tổng Xuân Mai mời mẹ con bà ra khỏi cửa hàng.

Miên Miên, chúng ta đến bên cạnh ngồi một lát trước, mẹ thật sự muốn xem thử, hôm nay ai có thể đến mời chúng ta ra ngoài!
Diêu Lộ nói chuyện điện thoại xong, kéo Tô Miên đi đến khu nghỉ ngơi ở bên cạnh.

Vâng ạ.
Tô Miên gật đầu.
Bà ta có chút hiểu biết về chuyện này nên vô thức cảm thấy Diêu Lộ đang cầm túi xách superfake, càng không chút do dự bắt đầu châm chọc.
Vẻ mặt Diêu Lộ không chút thay đổi nhìn thoáng qua Tống Xuân Mai, lại liếc nhìn nhân viên kinh doanh ở bên cạnh, tìm ra số điện thoại của Giám đốc kinh doanh cửa hàng 4S này.
rôi.
Phải biết rằng, cửa hàng 4S này có mấy vị giám đốc trên danh nghĩa, nhưng có thực quyền thật sự chỉ có một mình Giám đốc Triệu mà thôi.
Bà ta luôn cảm thấy Diệu Lộ không thể nào sống tốt được, nếu không lúc trước Diêu Lộ sẽ không khóc sướt mướt nói không thể rời khỏi Tô Hữu Thành.
Nếu như Diêu Lộ có bản lĩnh thì đã không để cho bà ta dễ dàng đạt được mục đích, còn thành công ngồi lên vị trí bà Tô.

Tiểu Quách, nếu cậu không thể làm chủ, ngại mời hai người này rời khỏi, cậu cứ gọi Giám đốc đến đây, tôi nói chuyện với Giám đốc của các cậu.
Tông Xuân Mai thấy Diêu Lộ và Tô Miên ngồi xuống, lại nhìn nhân viên kinh doanh không lên tiếng ở bên cạnh, tức giận không có chỗ trút ra.
Tống Xuân Mai chỉ móng tay dài sơn màu lam vào mũi nhân viên kinh doanh yêu cầu, thái độ vô cùng kiêu ngạo.

Ha, Diêu Lộ, bà mua không nổi hàng thật thì mua đồ nhái à, còn cứ làm ra vẻ.
Bà cầm cái túi giả cũng không biết xấu hổ sao, không nhìn ra bây giờ bà lại sống thảm thế đấy.
Tống Xuân Mai thấy Diêu Lộ lấy điện thoại ra, cũng liếc nhìn túi xách trong tay bà.
Khách do Giám đốc Triệu tiếp càng là VIP trong VIP, người ta mua xe đều không cần đích thân đến cửa hàng 4S, chỉ cần gọi một cuộc điện thoại, Giám đốc Triệu sẽ phụ trách đích thân đưa xe đến cửa.
Mỗi tháng số lượng mua xe VIP như thế đều vô cùng lớn, cũng vì vậy, năng lực và quyền lợi của Giám đốc Triệu là lớn nhất.
Túi xách trong tay Diêu Lộ là thương hiệu lớn nổi tiếng thế giới, giá cả đắt đỏ đến quá đáng, khoảng chừng hơn trăm vạn, còn là số lượng có hạn, tổng cộng cũng không quá mấy cái.
Đương nhiên Tông Xuân Mai không tin túi xách trong tay Diêu Lộ là hàng thật.
Thủ đoạn của Diêu Lộ có mấy cân mấy lượng, trong lòng Tống Xuân Mai đều hiểu rõ.
Cho nên theo bản năng cảm thấy Diêu Lộ đang giả vờ!
Vốn gã muốn cướp việc của người ta, nếu không phải dựa vào mình là quán quân kinh 3doanh trong cửa hàng, gã cũng không dám đi cướp việc.
Nhưng hai mẹ con trước mặt thật sự không giống như người có tiền, ăn mặc 9cũng vô cùng giản dị, càng không phải hàng hiệu.
Tống Xuân Mai vô cùng kiêu căng ngạo mạn, cuối cùng còn mở miệng dùng thành tích uy hiếp nhân viên kinh doanh kia.

Bà Tô, bà hiểu lầm rồi, đương nhiên tôi cũng muốn mời hai người này đi, nhưng dù sao bọn họ cũng là khách, vào cửa hàng mua đồ, còn là khách nữ, tôi cũng không thể động tay động chân.
Nhưng khi nghe thấy Diêu Lộ gọi điện thoại, lại nhìn thấy Diêu Lộ ngồi xuống chuẩn bị đợi người, gã lờ mờ biết, sợ rằng hai mẹ con này không đơn giản.

Cậu có còn cần thành tích không hả, vốn tôi còn định mua xe ở chỗ cậu, nhưng dựa vào thái độ phục vụ này, tôi muốn tìm người khác.
Dù sao nhân viên kinh doanh cũng không chỉ có một mình gã, những nhân viên này đều nói chuyện dựa vào thành tích, bà ta chịu ủng hộ cho mặt mũi rồi lại còn không biết mang đn.
Tô Miên cau mày, Diêu Lộ mím môi, vẻ mặt đều không tốt lắm.
Bà lấy điện thoại từ trong túi xách ra chuẩn bị gọi điện thoại cho Giám đốc kinh doanh của cửa hàng 4S này.

Cái này...
Tiểu Quách đau đầu.
Nếu không nghe thấy Diêu Lộ gọi điện thoại, gã còn có thể nghe theo yêu cầu của Tống Xuân Mai đuổi hai mẹ con Diêu Lộ đi.

Tôi thấy cậu bị cuộc điện thoại của bà ta dọa sợ đến choáng váng thì có.
Tôi cho cậu biết, tôi hiểu rất rõ Diêu Lộ, bà ta là loại người gì, cậu không cần sợ bà ta, có tôi ở đây, không ai dám làm gì cậu cả, cậu đuối bọn họ ra ngoài là được.
Tổng Xuân Mai tự cho là đúng bảo đảm, giọng điệu vừa khinh thường còn tự phụ.
Nói thật Tô Miên đã gặp rất nhiều kẻ đối xử mỗi người mỗi khác, kiếp trước cô cũng từ tiểu trong suốt không chút tiếng tăm bò lên trên.
Gian khổ trong đó không cần nhiều lời, nhưng đây là lần đầu tiên gặp phải nhân viên kinh doanh khiến người ta chán ghét như vậy.
Tống Xuân Mai không biết Giám đốc Triệu, nhưng nhân viên kinh doanh Tiểu Quách ở bên cạnh thì biết.
Khi nghe thấy Diêu Lộ gọi điện thoại kêu Giám đốc Triệu, gã lập tức hơi bất an, luôn cảm thấy hôm nay mình nhìn nhầm người

Miên Miên, mẹ đừng sợ, con sẽ bảo vệ mẹ.
Cục Bông đã sớm tức giận đến không chịu được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cô Vợ Siêu Sao.