CHƯƠNG 68 - GIÁNG SINH
-
Con Lừa Và Tôi
- Juan Ramón Jiménez
- 296 chữ
- 2020-05-09 01:29:18
Số từ: 284
Dịch giả: Bửu Ý
NXB Văn Nghệ TP.HCM
Nguồn: Sưu tầm
Đốt lửa trong cánh đồng….Nay là chiều Giáng Sinh, và mặt trời nhợt nhạt chiếu dọi ơ hờ, bầu trời sống sượng, không mây, xám xịt một màu, thay vì xanh ngắt một màu, với một ánh vàng loáng thoáng, không phân định được, phía trời tây…
Bỗng đâu, đây là tiếng nổ chát chúa của cành xanh bắt đầu cháy; một đợt khói dày bốc lên, trắng như da chồn trắng, và cuối cùng là ngọn lửa, lửa đuổi khói đi và lấp đầy không gian bằng những lưỡi lửa thuần khiết, bất chợt, như liếm không khí.
Lửa trong gió! Những vong linh hồng, vàng, tím, xanh, đang len lỏi vào bầu trời thấp, bí ẩn, đang tán lạc vào nơi đâu không hiểu, để lại một mùi than hồng, vất vưởng trong khí lạnh! Cánh đồng tháng mười hai, giờ đây ấm áp! Mùa đông đượm tình! Buổi chiều Giáng sinh, của bọn người sung sướng!
Những cây nha phiến gần đó như thể chảy tràn. Phong cảnh, qua bầu khí nóng, lẩy bẩy và lọc sạch, như thể làm bằng thủy tinh động đậy. Lũ con của người giúp việc, không có được máng cỏ, xơ xác và buồn rầu, tiến lại gần ngọn lửa lớn, để sưởi đôi tay cứng cóng, và ném vào lò lửa những trái dẻ rừng, trái lật, nổ lốp bốp như tiếng súng.
Chúng nó đùa vui thế! Và chúng vọt một cái, băng qua đống lửa lớn, đang dần dần nhuộm đỏ màn đêm! Chúng lại hát:
….Này mẹ Maria xuất hiện…
…. Này Joseph xuất hiện….
Tôi dẫn La Rô lại, giao La Rô cho chúng nó, để cùng nhau vui đùa….