Chương 2
-
Con Quỷ Đất
- Jason Dark
- 1209 chữ
- 2020-05-09 04:28:13
Số từ: 1200
Dịch giả: Khanh Khanh
NXB Thanh Niên
Delphi vẫn còn đứng ở vị trí cũ. Ngay cả khi cô muốn, cô vẫn chưa thể chuyển động được ngay. Đốm lửa đó như đã thôi miên cô gái trẻ. Nó thật khác lạ, nó đã xuất hiện, cô không nhìn thấy nó đến từ đâu và nó được tạo lập như thế nào. Từ không khí, từ nước, hoặc thậm chí từ một miền vô định ngoài thế giới này? Cô gái tin hơn cả vào khả năng thứ ba, bởi cô biết chắc rằng những thế lực vô hình bí hiểm không hiếm khi can thiệp vào cuộc sống bình thường của con người.
Đốm lửa không thay đổi, mặc dù vậy vẫn có cái gì đó đã khác đi. Có thể lực tỏa sáng của nó đã tăng lên, những chiếc bóng màu đỏ đã thọc sâu hơn xuống dưới làn nước và phủ lên trên mặt hồ cô đơn như một tấm khăn choàng bí hiểm. Chúng tạo cho làn nước thẫm màu một hơi thở đẫm máu, vẽ lên trên bề mặt thành từng dải đỏ rõ ràng.
Cô lấy hơi thật sâu mà vẫn không xua đuổi được nỗi sợ hãi trong tâm khảm. Đốm sáng không tấn công trực diện, nhưng cô vẫn không thể coi nó là một hiện vật bình thường. Sự xuất hiện của nó quá bí hiểm, và trong khoảng thời gian gần đây, Delphi cũng đã tìm cách đặt tên cho hiện tượng này.
Một con mắt quan sát cô và quan sát thiên nhiên - khái niệm đó đã bật lên trong đầu óc của Delphi. Sự so sánh chưa phải đả chính xác hoàn toàn, bởi mỗi khi đốm lửa xuất hiện là ngay sau đó lại xảy ra những hiện tượng thiên nhiên không ai giai thích nổi.
Chúng chưa trực tiếp tiến đến mảnh đất dưới chân cô, nhưng sự chạy trốn của những con chim đã quá đủ làm một lời cảnh báo.
Đốm sáng truyền thông điệp. Chỉ những ngôi sao trên trời mới biết thông điệp đó từ đâu tới và của ai. Nó là lời cảnh báo, nó có thể trở thành một sự trả thù thâm độc của trái đất đối với con người luôn tìm cách bóc lột nó mỗi lúc một nhiều hơn, những kẻ phá hoại.
Đốm lửa đột ngột chuyển động!
Nó nhảy nhót thật nhanh, nhanh đến bản thân Delphi cũng kinh hãi. Cô quan sát đường đi của đốm lửa. Đốm sáng đang vẽ một hình zích zắc trong không khí, lúc lên cao, lúc xuống thấp, rồi lại vọt lên, có lần uốn thật nhanh một đường tròn, rồi sà thẳng xuống mặt hồ, nhưng không đâm xuống dưới mà trôi là là sát mặt nước, cứ như thể nó đang trên đường chạy trốn.
Cô gái trẻ không hiểu, và cũng không muốn nhìn nữa. Delphi định đưa mắt sang bên và nhận ra rằng cô không làm được việc đó nữa. Đốm sáng kia như một ông chủ đầy quyền uy và cô có cảm giác mình đã thành một nữ nô tì: Cô không đủ sức thoát ra khỏi lực hút của nó.
Quả cầu lửa vẫn tiếp tục nhảy múa.
Với những chuyển động đột ngột trong đường đi zích zắc, lúc lên, lúc xuống, lúc vẽ vòng tròn, quả cầu để lại đằng sau nó một cái đuôi màu đỏ.
Đột ngột, nó phóng lên cao, xoay vòng quanh một điểm vô hình nào đó, lướt qua mặt nước hồ rồi giữ thẳng hướng lao sang bờ đất nơi Delphi đang đứng.
Nó lao tới.
Tương đối gần, thậm chí người phụ nữ cô đơn nghe được tiếng quả cầu xé gió. Đột ngột, cô lại có khả năng chuyển động thân mình. Tự động, cô gái xoay mình về hướng đốm lửa đang bay đi.
Cô lại nhìn thấy nó.
Nó vẫn tiếp tục lao đi, lần này không cao như lúc trước mà là là sát mặt đất, uốn theo từng nếp gấp của bề mặt địa hình. Nó lượn theo đường xoáy của lưng đồi, nó vòng quanh một dải rừng, rồi tiến đến gần một con đường nhỏ chạy song song với tuyến đường du lịch dẫn về hướng tây nam, cách chỗ Delphi đứng không đầy một dặm.
Tới một điểm khá xa, đốm lửa đột ngột dừng lại.
Delphi vẫn đứng, quan sát nó. Với khoảng cách quá xa, đốm sáng bây giờ đã nhỏ đi nhiều nhưng trông vẫn rất rõ. Delphi quen thuộc khu vực xung quanh, cô tìm cách định vị xem đốm lửa đang nghỉ chân ở chỗ nào.
Có phải bên con đường?
Có lẽ. Ít ra thì cách đường cũng không xa. Nếu đốm sáng là đại sứ của một hiện tượng không thể giải thích, thì có nghĩa là...
Dòng suy nghĩ của cô gái ngừng phắt lại. Cô cảm nhận sự khác lạ dưới chân mình. Một cảm giác rung chuyển bất thường.
Khuôn mặt cô gái nhợt nhạt. Cô nhìn xuống dưới tay mình và thấy những ngón tay run rẩy. Trong khoảnh khắc đó, Delphi biết rằng sự thanh bình ở mảnh đất này vậy là đã chấm dứt. Những gì lẽ ra phải được hàn gắn lại, nay đã rời vỡ ra.
Cảm giác rung tiếp tục.
Bây giờ nó mạnh hơn. Đã nghe vang lên một tiếng gầm nhè nhẹ, như thể một con quái vật ở rất sâu dưới kia đang tìm đường xé đất chui lên. Tiếng gầm và cơn địa chấn thật không bình thường. Delphi không thể đứng lại ở vị trí của mình nữa, cô phải chuyển dịch. Cô gái nhìn xuống dưới đất, muốn nhận xem liệu mặt đất có chuyển động hay không.
Khoảnh đất dưới chân cô thì không, nhưng chắc chắn nó đang chuyển động cách cô một đoạn đường không xa, ở chính cái nơi mà đốm sáng đỏ đang rình mò.
Nó hiện lên rất rõ ràng trước hậu trường thẫm màu. Nó là một sản phẩm bí hiểm của những thế lực vô hình, nhưng nó có khả năng mang lại cái chết.
Một tiếng gầm trầm đục dứt cô gái ra khỏi dòng suy nghĩ. Đột ngột, mảnh đất dưới chân Delphi bắt đầu rung lên. Cô gái không quan tâm nhiều đến chuyện đó, bởi một tiếng nổ lớn hơn đang vang lên từ phía đốm sáng. Thế rồi, có cái gì đó vọt lên từ mặt đất, lao thẳng lên trời đêm.
Một tia nước rất dài, nhưng cũng đủ rộng để Delphi nhìn thấy nó từ nơi cô đứng, ở phía trên đỉnh, tia nước xòe ra như một đám mây, như đang muốn cõng ai đó bên trên. Delphi không nhìn thấy đốm lửa nữa, nhưng vị trí mà nó vừa trụ lại chắc phải là nơi địa ngục đang mở ra cánh cửa của mình để mảnh đất dưới chân cô run rẩy quằn quại, khiến cô có cảm giác đứng trên một con thuyền tròng trành giữa biển khơi.
Cô gái chắp tay lại trong tư thế cầu nguyện...