40 … vì khởi động quá nhanh.
-
Công Lý Thảo Nguyên
- Ian Manook
- 2116 chữ
- 2020-05-09 04:29:03
Số từ: 2099
Dịch giả: Lê Đình Chi
Công ty phát hành: Nhã Nam
Nhà xuất bản: Nhà Xuất Bản Lao Động
Ông lão cưỡi ngựa đó là ai vậy?
Oyun hỏi.
Em còn nhớ về những phiền phức chị gặp phải ở Vách đá Cháy không? Ông cụ chính là ông lão du mục đã cứu chị thoát khỏi đám người cưỡi ngựa và làm chúng phải bỏ cuộc.
Ông già đó ư? Vậy ông ấy tới đây làm gì?
Ông cụ mang đến cho chị các món thuốc dùng cho Saraa và cái này nữa: ví của gã đàn ông lái chiếc Toyota, kẻ đã muốn hất chị xuống vách núi.
Oyun mở chiếc ví mà Solongo đưa cho cô và kiểm tra từng ngăn bên trong.
Ông ấy có nói cho chị biết gã là ai và hắn tới đó làm gì trong câu chuyện này không?
Ông cụ nói cách tốt nhất để biết được là tìm hiểu xem bằng cách nào hắn biết chị sẽ tới Vách đá Cháy.
Ông lão có lý. Hẳn ông ấy sẽ là một cảnh sát cừ. Đầu mối tốt nhất cần lần ra từ mở bòng bong này vẫn lại là chị!
Đó chính xác là điều ông cụ đã nói!
Solongo kinh ngạc.
Thế thì ông lão hẳn sẽ không chỉ là một cảnh sát cừ, mà sẽ là một cảnh sát xuất sắc
! Đợi đã, cái gì thế này? Em biết cái này… nó làm em nhớ tới một thứ…
Đây là danh thiếp một nhà hàng ở Dalanzadgad. Em biết nhà hàng này à?
Không,
Oyun đáp, nhưng em biết số điện thoại này… Nhìn này, đây là một số điện thoại ở Oulan-Bator. Nó không làm chị nhớ đến điều gì sao?
Chẳng lẽ lại như thế?
Solongo lo ngại.
Oyun không đáp. Cô thò một bàn tay vào túi moi chiếc iPhone ra. Cô thao tác trên màn hình cho tới khi lấy ra được danh bạ, lướt nhẹ ngón cái trên màn hình để trượt xuống, rồi vẫn bằng ngón cái bấm vào một tên trên danh bạ để hiển thị thông tin. Đầu tiên, cô kiểm tra lại số điện thoại trên tấm danh thiếp, sau đó, khi đã chắc chắn, cô quay màn hình chiếc iPhone chìa về phía Solongo. Khi Solongo đọc tên chủ số điện thoại, Oyun thấy vẻ sững sờ làm ánh mắt nữ bác sĩ pháp y cứng đờ, rồi mối lo sợ âm thầm khiến Solongo sa sầm.
Không thể nào!
cô lẩm bẩm.
Trên màn hình, bên dưới số điện thoại, hiện rõ từng chữ tên chủ nhân của số: Sukhbataar.
Mickey,
Solongo lại lẩm bẩm.
Không thể nào, không thể là anh ta!
Còn hơn cả có thể, và chính vì thế mà em tới đây,
Oyun đáp.
Chị phải nghe thứ này. Em có thể dùng máy tính của chị được chứ?
Dùng cái này thì hơn,
vừa nói vừa đưa chiếc iPad của mình cho cô.
Nữ thanh tra trẻ cầm lấy chiếc máy tính bảng rồi gõ lên bàn phím ảo để kết nối vào ứng dụng nhắn tin. Rồi cô cho hiển thị một tin nhắn đính kèm tệp âm thanh rồi tới ngồi xuống bên cạnh nữ bác sĩ pháp y.
Em đã ghi trộm cái này trong văn phòng Mickey bằng điện thoại di động của em mới cách đây có một giờ. Chị nghe đi…
Solongo lập tức nhận ra giọng viên đại úy. Có vẻ anh ta đang vừa lo lắng vừa giận dữ.
Ông ấy đang nổi xung!
Mickey kêu lên the the.
Và mày biết ông ấy có thể làm gì khi nổi xung rồi đấy!
Trong quãng im lặng ngắn tiếp theo, hai cô gái đoán là người đối thoại với Mickey, trong cơn hốt hoảng, đang hỏi anh ta xem người ta trông đợi gì ở mình.
Ông ấy muốn chúng ta khử hắn… Muốn chúng ta giải quyết dứt khoát hắn một lần cho xong, và đây là việc của mày!
Ở đầu đây bên kia, kẻ đối thoại với Mickey hẳn đang phản đối rằng không phải hắn là người lo việc đó, rằng chuyện này đã đi quá xa, và hắn không muốn…
Này, ngậm mồm vào, Adolf, và nghe tao nói cho rõ đây…
Anh ta vừa nói Adolf kìa! Đúng là anh ta đã nói thế phải không nào?
Đúng vậy,
Oyun xác nhận.
Đúng là anh ta vừa nói thế! Gã Mickey bỉ ổi này lén lút gọi điện cho nghi can số một của chúng ta trong vụ mấy người Trung Quốc. Nhưng đợi nghe phần tiếp theo đã…
Nghe cho rõ những gì tao sắp nói với mày đây. Ông ấy đã phái Xăm đi, và ông ấy nghĩ hắn đã thịt tay này rồi, mày nghe tao nói chứ hả? Ông ấy nghĩ hắn đã thịt Xăm, và bây giờ hắn đang ở đâu đó ngoài kia lùng tìm tất cả chúng ta lần lượt từng người một. Vậy nên mày cần tìm ra hắn trước và thịt hắn, nghe rõ chưa hả? Nếu không, ông ấy sẽ cảm thấy bị đe dọa và sẽ loại bỏ hết những kẻ dính dáng tới mình để hắn không thể lần tới tận ông ấy, mày hiểu chưa? Và để tao nói cho mày biết một điều: tốt nhất mày nên hiểu ra nhanh vì những kẻ đầu tiên dính dáng tới ông ấy chính là tao và mày đấy
!
Adolf hẳn lại tiếp tục phân bua rên rỉ ở đầu dây bên kia, nhưng giọng điệu của Mickey hầu như không để cho gã có sự lựa chọn.
Phải, mày nói đúng lắm, tất cả chuyện này xảy ra chỉ vì lão già cám hấp đó đã móc cái xác của con bé con lên!
Cái gì?!
Solongo thốt lên.
Đợi đã, dừng lại, dừng lại, bấm dừng lại. Em nghe thấy chứ?
Vâng, em cũng choáng váng vì điều này: Adolf nói tới xác cô bé. Có một mối liên quan giữa tội ác này và hắn, trong khi chúng ta chỉ điều tra hắn về mấy người Trung Quốc!
Thế đấy!
Solongo thốt lên bối rối.
Như thế nghĩa là còn có mối liên quan giữa vụ giết mấy người Trung Quốc và vụ sát hại cô bé sao? Trong khi chúng xảy ra cách nhau năm năm?
Có thể không phải là trực tiếp,
Oyun giải thích.
Hiện tại, những mối liên hệ duy nhất giữa hai vụ này là Adolf, kẻ có dính líu vào cả hai vụ theo cách này hay cách khác, và Mickey, người đang kiểm soát cả hai cuộc điều tra, và bây giờ chúng ta còn biết Adolf và anh ta có liên lạc với nhau, ít nhất là trong vụ án cô bé.
Bọn họ còn nói gì nữa không?
Solongo lo lắng hỏi.
Không, bọn họ ngắt máy sau đó một lúc,
Oyun vừa nói vừa cho chạy nốt phần cuối tệp ghi âm.
Thôi khóc lóc đi và nghe tao nói đây nếu mày muốn chúng ta thoát được vụ này. Tao sẽ tìm vị trí của hắn, rồi tao sẽ cho mày biết cần phục kích ở đâu để mày thịt hắn. Trong lúc chờ đợi, mày hãy lo tới mấy người bạn của chúng ta giờ đang trên đường rồi. Ông ấy đang nổi điên vì gã kia rồi, nên đừng có làm ông ấy lo lắng thêm cả chuyện này nữa. Ngay khi lấy được chúng, mày mang về đây, hiểu chưa?
Adolf hẳn đã sợ chết khiếp và nhiều khả năng cố nói hắn thà bỏ trốn, biến mất, bỏ mặc mọi thứ…
Nghe cho rõ đây, thằng ngu: nếu mày bước chệch ra khỏi đường một bước thôi, chính tao sẽ đích thân thịt mày. Thế đã đủ rõ chưa hả? Giờ thì ngắt máy đi!
Tách.
Solongo im lặng đứng dậy đi pha trà. Cô rót cho Oyun một cốc mà không nói lời nào, và hai người cũng lo lắng ngẫm nghĩ một hồi về những gì họ vừa được biết.
Hoàn toàn hợp lý nếu nhờ Mickey mà chị có chuyến phiêu lưu tại Vách đá Cháy,
Solongo suy luận thành tiếng.
Anh ta là một trong số ít những người biết chị tới đó. Chị đang tham gia vào một hồ sơ điều tra cùng anh ta và đã phải tìm cớ để hoãn nó lại. Chị bắt buộc phải báo cáo với anh ta. Chị không hẳn đã nói cho anh ta biết lý do, nhưng anh ta đã hỏi liệu có thể liên lạc được với chị không, và chị trả lời sẽ khó liên lạc vì chị sắp tới Vách đá Cháy. Mặt khác, gã lái chiếc Toyota lại có số điện thoại của anh ta trong ví… Và bây giờ chúng ta lại lần ra anh ta với cú điện thoại gọi cho Adolf, trong đó bọn họ nói tới cô bé. Như vậy tất cả đều khớp, và Mickey có gì đó dính dáng tới cái chết của cô bé. Chuyện này quả là mới mẻ, nhưng quá rõ ràng rồi.
Mặt khác, cũng rõ ràng không kém, anh ta và Adolf chỉ là đám tay sai. Bọn họ chết khiếp vì kẻ đang nổi xung, kẻ đang muốn lấy mạng người mà bọn họ gọi là ‘hắn’. Có thể Mickey chỉ là tay cớm tha hóa làm việc dọn dẹp cho một kẻ bỏ tiền ra thuê? Có vẻ là kẻ rất quyền thế, nhưng một kẻ quyền thế thì có thể can dự thế nào vào cái chết của một cô bé con nhỉ?
Một cô bé, và rất có thể của cả bố mẹ cô bé nữa, đừng quên điều đó. Chúng ta vẫn chưa biết họ ra sao. Cô bé con rất có thể chỉ là nạn nhân phụ trong một vụ thanh toán lẫn nhau, một vụ làm ăn mờ ám của đám mafia, hay một vụ gián điệp công nghiệp… Giá như chí ít chúng ta biết được gia đình nhỏ này là ai !
Thế còn ‘hắn’, theo chị là ai vậy? Chị có nghĩ giống em không?
Thế em nghĩ sao?
Solongo quanh co, không muốn nghe những gì Oyun muốn nói với mình.
Chị biết rõ mà, không phải sao? Cuộc nói chuyện này không làm chị nghĩ tới Yeruldelgger sao?
Có, tất nhiên là chị đã nghĩ tới anh ấy,
nữ bác sĩ pháp y thở dài, lo lắng.
Mặt khác, thế cũng có nghĩa là ông ấy còn sống.
Có nghĩa là kẻ đã phái sát thủ đi khử anh ấy cho rằng anh ấy có thể còn sống,
Solongo chỉnh lại.
Phải, có thể còn sống, nếu chị muốn nói thế…
Có thể còn sống, nhưng treo lơ lửng trên đầu ông ấy là một thỏa thuận giữa một kẻ quyền thế mà ta chưa biết đang thao túng đám cảnh sát tham nhũng và những tay Quốc xã sa đọa.
Hẳn rồi,
Oyun thừa nhận,.
nhưng dầu sao cũng là có thể còn sống!
Đúng là ông lão pháp sư cũng nói với chị anh ấy vẫn còn sống ở đâu đó,
Solongo mỉm cười buồn như để tự trấn an mình.
Đấy, chị thấy chưa!
Oyun thốt lên bằng giọng quá lạc quan để có thể là thành thật.
Giờ thì chị chỉ còn phải…
Tiếng bíp từ chiếc iPhone của Oyun cắt ngang đà hào hứng của cô. Cô cầm lấy điện thoại rồi nhìn vào màn hình với vẻ ngạc nhiên. Đây không phải là chuông báo cuộc gọi đến mà là chuông báo tin nhắn.
Chị đã gửi gì cho em à?
cô hỏi Solongo, mắt vẫn không rời khỏi màn hình chiếc điện thoại, trên đó các ngón tay cô đang hối hả thao tác.
Ừ, chị gửi cho em một tệp tin do người quen của chị ở Đức gửi. Một bức ảnh chụp chiếc mô tô bốn bánh được nhận diện theo những thông tin có được từ các mảnh đèn pha…
À… nữ thanh tra trẻ thốt lên khi cho hiển thị hình ảnh.
Ôi Chết tiệt thật!
Gì vậy?
Solongo lo lắng khi thấy Oyun bật dậy chạy ra khỏi lều.
Em từng trông thấy cái mô tô bốn bánh này rồi!
Oyun kêu lên. Em đã thấy cái mô tô và…
Phần còn lại câu nói của cô chìm lấp dưới tiếng động cơ chiếc Cube rồ lên cùng cơn mưa sỏi mà cô hất lên bờ rào vì khởi động quá nhanh.