• 1,827

Chương 508: Ngoài ý muốn


Số từ: 1524
Nguồn : Mê Truyện
Huống hồ vị Cực tiền bối này cũng không có ý tốt gì. Ông ta bố trí hai lớp trận pháp kinh khủng như vậy, người nào có thể vào được? Không có tấm bia đá mà trước khi ông ta chết để lại, thì có vào bằng giời. Có lẽ, ông ta vốn không muốn cho người khác đi vào đây. Nhưng giờ ông ta đã chết, Lâm Vân không khách khí thu hành tinh này làm của riêng.
Thu thẻ ngọc lại, Lâm Vân muốn đi tới chỗ đặt truyền tống trận nhìn xem.
Nhưng vừa lại tòa tiên cung, hắn chợt nhớ tới cái gì đó.
Nếu hành tinh này đã là của hắn, vì sao hắn không đặt tên lại. Liền gọi là Nguyệt Tinh vậy. Tuy hơi giống với tên Mặt Trăng, nhưng đây cũng là một điều hứa hẹn của Lâm Vân với các cô gái của hắn.
Còn tòa tiên cung thì gọi là Quảng Hàn Cung. Nghĩ tới đây, Lâm Vân vung tay lên, ba chữ Quảng Hàn Cung được khắc phía trên tòa tiên cung.
Thanh Thanh, vị hôn thê của hắn. Năm đó lúc ở Thiên hồng, hai người yêu nhau đến sinh tử không rời. Nàng còn vì hắn mà trồng một cây hoa Hồng Liên.
Vũ Tích, người vợ của hắn ở Địa Cầu. Một cô gái xinh đẹp, vì hắn mà không tiếc phá hủy dung nhan, sẳn sàng hy sinh vì hắn. Một cô gái đã khiến hắn khắc cốt ghi tâm.
Tĩnh Như, cô gái đã đợi hắn rất nhiều năm. Ở Khôn Truân Giới bày bán các linh thảo cấp thấp để kiếm linh thạch cho hắn tu luyện. Cô gái đó cũng để lại vị trí vĩnh viễn trong lòng hắn.
Nhược Sương, cô gái yêu hắn đến mức có thể vì hắn mà hy sinh tính mạng. Hắn không thể để cho cô ấy thất vọng.
Dù Lâm Vân nhìn ra Mông Văn đã thay đổi, nhưng Lâm Vân không trách nàng. Dù sao, tình cảm của Lâm Vân đối với Mông Văn cũng rất phức tạp. Nếu đổi thành Thanh Thanh hoặc là Vũ Tích, Lâm Vân sẽ rất đau khổ, sẽ rất thất vọng. Nhưng với Mông Văn, chính hắn cũng không biết tình cảm đó là tình cảm gì.
Tuy nhiên, nếu có ai hỏi, có cô gái nào sẽ vì hắn mà hy sinh tính mạng hay không? Lâm Vân sẽ không hoài nghi Thanh Thanh, Vũ Tích, Tĩnh Như và Nhược Sương. Nhưng đối với Mông Văn, Lâm Vân lại không tin tưởng. Đây chỉ là một loại cảm giác mà thôi.
Lâm Vân chỉ cần có bốn cô gái sống chết với hắn, là hắn thấy đủ, thấy hạnh phúc. Để cho các cô ấy đợi lâu như vậy, hắn muốn khi trở về sẽ cử hành một hôn lễ thật lớn. Nghĩ tới đây, Lâm Vân mỉm cười, rồi không chút do dự đi về phía tòa kiến trúc có đặt truyền tống trận.
Lâm Vân dừng bước, nhìn trung tâm trận pháp bố trí xung quanh tòa kiến trúc màu xám. Hắn không ngờ trung tâm của trận pháp này lại để tùy tiện bên ngoài như vậy.
Nhưng ngay lập tức hắn liền đoán ra. Trận pháp này vốn chỉ phòng ngừa các tu sĩ đi ra ngoài cung điên. Chứ không phòng ngừa những người đi vào.
Lâm Vân vung tay thu lại trận pháp này lại. Cửa cung điện tự động mở ra, ba truyền tống trận vẫn đặt y nguyên ở đó.
Truyền tống trận tới Địa Cầu vẫn còn trận pháp ẩn dấu mà Lâm Vân đã bố trí. Mà truyền tống trận tới Úy Tinh quả nhiên đã bị Lam Tranh phá hủy vài bộ phận chủ yếu.
Tuy nhiên, Lâm Vân tin rằng với số tài sản của hắn, tìm vài tài liệu sửa chữa lại truyền tống trận không phải khó. Lâm Vân không chút do dự phá hủy toàn bộ truyền tống trận tới Hạt Nguyên Tinh. Sau này không cần dùng truyền tống trận này nữa.
Còn truyền tống trận tới Úy Tinh, chờ hắn sửa chữa lại xong, thì tới Úy Tinh rồi dỡ bỏ truyền tống trận bên đó. Bởi vì trận pháp phòng ngự của cái cung điện này đã bị hắn dỡ bỏ. Hắn không muốn có người ngoài đi vào Nguyệt Tinh của hắn. Trong này có nhiều linh thảo cao cấp như vậy, nếu có người biết thì rất rắc rối.
Lâm Vân nhìn cái truyền tống trận tới Địa Cầu, trong lòng suy nghĩ, nếu như mình không gỡ bỏ truyền tống trận ở núi Cửu Hoa thì tốt biết mấy. Như vậy hiện tại hắn đã có thể trở về Địa Cầu rồi.
Lâm Vân vuốt ve cái rãnh để linh thạch, bỗng có sự ba động nhẹ của linh khí. Lâm Vân sững sờ, lẽ nào truyền tống trận ở núi Cửu Hoa đã được sửa chữa lại?
Không chút nghĩ ngợi, Lâm Vân lập tức lấy ra hai viên linh thạch Thượng Phẩm rồi bỏ vào khe rãnh. Truyền tống trận liền sáng lên. Lâm Vân âm thầm vui vẻ, nhưng lập tức lại trầm xuống. Là ai có thể sửa chữa được truyền tống trận ở núi Cửu Hoa? Chẳng lẽ có tu sĩ cao cấp đã tới Địa Cầu rồi?
Ánh sáng chớp động, Lâm Vân đã đứng trên truyền tống trận ở núi Cửu Hoa.
Truyền tống trận này quả nhiên đã được tu sửa. Lâm Vân nhìn Thiên Tinh Sa và mấy tài liệu khác, liền biết nó mới được tu sửa gần đây. Tuy nhiên người này có sửa được cũng vô dụng. Bởi vì truyền tống trận tới Úy Tinh và Hạt Nguyên Tinh đều đã bị hủy. Chắc người này cũng nhận ra, cho nên mới bỏ đi.
Nghĩ tới đây, Lâm Vân mỉm cười. Như vậy là tốt nhất, tiện nghi chính mình. Nếu người kia là hạng người ác độc, muốn tới Địa Cầu để mưu đồ bất chính, thì Lâm Vân không ngại khiến cho người đó biến mất.
Lâm Vân tiện tay gỡ toàn bộ truyền tống trận ở đây, ngay cả cái gốc đều nhổ. Làm như vậy sẽ không còn có người có thể bố trí lại nữa. Còn đi tới Nguyệt Tinh thì Lâm Vân quyết định dùng Tinh Hà Trùy. Dù sao vị trí của Nguyệt Tinh, nhờ cái thẻ ngọc trong tấm bia đá, hắn đã nắm rõ trong lòng
Rời đi núi Cửu Hoa, Lâm Vân phóng thần thức ra ngoài. Tập đoàn Vân Môn chỉ còn lại mấy người quen là Mỹ Na, Cam Dao và Diệp Điềm. Tuy nhiên xem bộ dạng thì có vẻ như Diệp Điềm đã kết hôn. Còn có vài đội viên của Long Ảnh lúc trước. Mấy người Thanh Thanh, Vũ Tích thì không thấy đâu.
Nhưng Lâm Vân nhìn thấy biểu lộ của Diệp Điềm không có vẻ gì là lo lắng, xem ra mấy người Vũ Tích không có việc gì. Chỉ là vì sao mọi người không ở Địa Cầu? Lâm Vân lập tức hiểu ra, nhất định là do linh khí ở Địa Cầu quá mỏng khiến mấy người Lam Tranh không thể tu luyện. Nói không chừng, Tĩnh Như đã đề nghị mọi người tới Khôn Truân Giới rồi.
Cam Dao thì có vẻ u buồn. Nhưng Lâm Vân không tính toán gặp lại nàng. Lâm Vân rất rõ tâm tư của Cam Dao. Nàng ấy có tình cảm với mình, nhưng hắn thì không có ý gì khác với nàng.
Tuy cảm thấy hơi áy náy, nhưng chuyện tình cảm không thể giải quyết bằng cách an ủi được. Biện pháp duy nhất là đôi bên không gặp lại nhau. Lâm Vân vốn định hỏi Diệp Điềm, nhưng vì sợ gặp phải Cam Dao, nên đành thôi.
Lâm Vân phóng thần thức kiểm tra lão gia tử. Tuy Lâm Lộ Trọng đã cao tuổi, nhưng tinh thần vẫn rất minh mẫn, không có vẻ suy yếu gì cả.
Lão gia tử đang uống rượu với Lục Thổ Phỉ và Từ Trường Thâm. Một bên uống rượu, một bên nói chuyện về Lâm Vân.
Lâm Vân âm thầm buồn cười. Nếu là người phàm nói chuyện, thần thức của hắn vẫn bắt được. Quả nhiên lão già tử nói rằng mấy cháu rể của mình đi tới nơi gọi là Khôn Truân gì đó. Nhưng ông ta lại không biết Khôn Truân là quốc gia nào. Chỉ biết nơi đó rất xa, là nơi có phong cảnh đẹp.
Lâm Vân thở phào một cái. Quả nhiên mọi người đã tới Khôn Truân Giới. Lâm Vân đang muốn lập tức tới truyền tống trận ở Miễn Biên để gặp lại mọi người. Sau đó quay lại hỏi lão gia tử xem, ông ấy có nguyện ý đi cùng không. Nếu lão gia tử không muốn đi, thì hắn còn rất nhiều đan dược giúp ông ấy kéo dài tuổi thọ.[/CHARGE][/HIDE]
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Công Tử Điên Khùng.