• 4,559

Chương 1228


Cung Ngũ làm theo mật khẩu Công tước đại nhân cấp, cuối cùng cũng mở được điện thoại. Cô nhấn vào, nhìn thấy danh bạ của mình, phát hiện ra8 mình thêm một ký tự đặc biệt cho liên hệ mang tên
anh Tiểu Bảo
, phía sau cái tên
anh Tiểu Bảo
được thêm một biểu tượng chú vịt vàng m3iệng có hình trái tim.

Rõ ràng là sự đối xử đặc biệt, bởi vì những người khác không hề có.
Cô nằm trên giường, ngón tay trượt đi trượt lại, tìm nhật ký đối thoại gần nhất của hai người. Tuy thời gian tương đối dài, nhưng Cung Ngũ nhận ra hai người liên lạc với nhau không nhiều như cô tưởng. Cố gắng mãi, cuối cùng cô cũng tìm được tin nhắn sớm nhất. Nội dung là: [Tiểu Ngũ, xin lỗi em vì những chuyện xảy ra ngày hôm nay, mong là những chuyện này không gây ra khó khăn cho em. Ừm, thực ra tôi cũng có chút tự trách, làm ảnh hưởng đến lần đầu tiên Tiểu Ngũ đến đây chơi, tôi rất xin lỗi Tiểu Ngũ.]
Cung Ngũ nhìn chằm chằm dòng tin nhắn đó, chẳng lẽ là cô đến nhà anh chơi, sau đó bị làm chậm trễ gì đó? Cung Ngủ không nghĩ ra được lại thấy buồn phiền, tóm lại cô cứ thấy không đúng lắm. Đa số tin nhắn sau đó đều là những đoạn đối thoại rất khách sáo rất thận trọng, không giống như những người đang yêu đương cuồng nhiệt, cho đến mãi về sau mới dần quen thuộc hơn.
Công tước đại nhân nhanh chóng nhận được tin nhắn. Sau khi đọc xong, anh vô cùng buồn bã, trả lời từng câu từng chữ: Anh có thể giải thích tất cả, nếu như em đồng ý. Đương nhiên, để chứng minh anh là cha của con, anh đồng ý đưa Cải Trắng Nhỏ đi làm xét nghiệm ADN, như vậy có thể bước đầu xóa bỏ sự xa lạ giữa chúng ta. Cảm ơn em đã đồng ý suy nghĩ lại mối quan hệ chúng ta từng có với nhau. Anh tin chắc chắn chúng ta cho Cải Trắng Nhỏ một tương lai hạnh phúc.]
Cung Ngũ đợi đến buồn ngủ, cuối cùng cũng nhận được tin nhắn Công tước đại nhân gửi. Cung Ngũ xem tin nhắn, cảm thấy anh có dũng khí đi làm xét nghiệm, chứng tỏ anh vẫn ít nhiều tự tin. [Được, vậy thì ngày mai đi. Như vậy chúng ta có thể biết kết quả sớm. Ngoài ra tôi muốn hỏi anh Phí một câu hỏi, trong khoảng thời gian tôi ở Gaddles là ở nhà anh Phí hay ở ký túc xá trường học?] Công tước đại nhân: [Khi Tiểu Ngũ mới đến Gaddles thì ở nhà anh, sau đó có mấy tháng Tiểu Ngũ ở tạm ở ký túc xá, cuối cùng lại dọn về.]
Sau đó cũng có một khoảng thời gian rất dài không gửi tin nhắn cho nhau, Cung Ngũ nhớ đến chuyện mẹ cô kể cô đi du học ở Gaddles. Chẳng lẽ là vì quãng thời gian đó cô ở Gaddles, hai người ở bên nhau cho nên mới không nhắn tin cho nhau?
Cung Ngũ mơ hồ không hiểu, sau đó cô bắt đầu nghiên cứu chiếc điện thoại của mình, ít ra thì đối với Cung Ngũ bây giờ đó là một chiếc điện thoại mới. Sau đó cô phát hiện ra một biểu tượng phần mềm kỳ lạ, cô tò mò mở ra, là một phần mềm học tiếng Anh, bên trong có các cuộc đối thoại bằng tiếng Anh giữa cô và một người khác. Cung Ngũ tiện tay mở một cuộc đối thoại, kinh ngạc phát hiện ra người cô đối thoại lại là Công tước đại nhân. Cung Ngũ kinh ngạc, cô và anh chàng kia học tiếng Anh sao?
Cung Ngũ mím môi, nhìn chằm chằ9m vào biểu tượng đó, lòng đẩy phiền muộn. Cô thích anh đến mức nào chứ? Nếu không thì tại sao chờ đợi hai năm liền cô vẫn chưa hết hy vọng6?
Lật xem danh bạ điện thoại, cô phát hiện hai người đã gửi cho nhau rất nhiều tin nhắn, cô vừa xem tin nhắn vừa xem ngày gửi, phá5t hiện hai năm nay không phải cô hoàn toàn không liên hệ với anh, chẳng qua chỉ là đa số đều là cô chủ động gửi tin nhắn. Khoảng thời gian một năm rưỡi sau đó mới hoàn toàn không có tin tức gì nữa, trước đó nữa cô cũng thường xuyên gửi tin nhắn, nhưng Công tước đại nhân trả lời chậm hơn.
Trả lời xong, cô tắt máy đi ngủ luôn.
Tức chết cô mà, đã nói là người đàn ông đó không đáng tin, nói gì cũng không đúng cả! Giữa mẹ và anh ta, chắc chắn là cô tin lời mẹ cô hơn rồi! Tức giận ngủ một giấc đến sáng, cô vừa mở mắt ra bên tai đã là giọng nói ngọt ngào non nớt của Cải Trắng Nhỏ. Cung Ngũ quay đầu sang đã nhìn thấy hai bàn tay mập mạp của nó đang bám vào giường cô, hơi run rẩy đứng ở đầu giường:
Mẹ... mẹ...
Cái miệng nhỏ xinh xắn màu hồng phấn vẫn còn dính nước miếng, nhìn đáng yêu vô cùng.
Thực ra điều khiển cô ngạc nhiên nhất không phải là mấy cái đó, mà là khi cô tiện tay nhấn mở một đoạn ghi âm, đối phương dùng giọng nói tròn vành rõ chữ nói với cô một đoạn bằng tiếng Anh, cô không cần bất kỳ phần mềm phiên dịch nào cũng có thể nghe hiểu được toàn bộ.
Cung Ngũ hoang mang ngẩng đầu lên, có lẽ đúng là cô từng đi du học ở nước ngoài thật, nếu không thì một học sinh yếu kém như cô sao có thể nghe hiểu được một đoạn tiếng Anh dài như vậy được! Điều này khiến Cung Ngũ có chút hưng phấn, thì ra cô không chỉ có một cô con gái đáng yêu Cải Trắng Nhỏ, cô cũng đã không còn là học sinh yếu kém nữa!
Vậy nên cô cắn răng, nghiêm túc gửi một tin nhắn cho anh Tiểu Bảo
: [Chào anh, tôi là Cung Ngũ, tôi đã mở được điện thoại rồi, mật khẩu chính xác, cảm ơn anh đã giúp đỡ. Ngoài ra, tôi đọc được một vài tin nhắn trước kia của tôi và anh, tôi cảm thấy nội dung tin nhắn có thể chứng minh trước đây có lẽ đúng là chúng ta từng có quan hệ gần gũi với nhau. Nhưng đối với nội dung tin nhắn, tôi thấy trước đây rõ ràng là tôi còn chưa hiểu rõ về anh, cho nên tôi vẫn không thể tin lời anh nói trước đây chúng ta từng yêu nhau. Đương nhiên xét thấy anh tự xưng là ba của Cải Trắng Nhỏ, tôi quyết định tìm hiểu sự thật, có thể phiền anh làm xét nghiệm huyết thống với Cải Trắng Nhỏ được không? Như vậy, tôi mới quyết định cân nhắc xem có nên để anh gặp Cải Trắng Nhỏ, dù sao thì chỉ có ba đứa bé mới có tư cách gặp con mình, còn anh không có chứng cứ gì, đúng không?
Viết xong tin nhắn, cô nhấn nút gửi.
Thấy Cung Ngũ đang nhìn mình, Cải Trắng Nhỏ nhếch miệng cười tươi như mặt trời buổi sớm, gọi vui vẻ:
Mẹ... mẹ...

Cung Ngũ không kìm được giơ tay ra, ôm nó lên giường,
Cục cưng của mẹ, sao mới sáng sớm con đã chạy đến đây thế này? Mẹ gặp con bỗng thấy vui quá!

Đương nhiên trong những cuộc trò chuyện sau đó, cũng có một vài thứ khiển Cung Ngũ cảm thấy hổ thẹn, ví dụ như trong quá trình học tiếng Anh, cô rất hay làm nũng đối phương. Bây giờ đầu óc cô có chút hỗn loạn, cứ cảm thấy không thể hiểu nổi những thứ mình đang xem, cảm giác mình không biết cái gì, còn người khác biết hết tất cả thực sự rất khó chịu.
Cô thoát khỏi phần mềm đó, quyết định tôn trọng sự lựa chọn mình từng chọn, ít nhất thì phải dần tìm hiểu người đàn ông kia, cô không thể cứ mơ mơ hồ hồ bị người ta lừa gạt như vậy được.
Anh không dám nói tại sao Cung Ngũ lại chuyển về trường học, nếu như anh viết ra, anh sợ có khi cả đời này cô cũng không để ý đến anh nữa.
Cung Ngũ xem tin nhắn đó, bĩu môi, cuối cùng trả lời lại: [Mẹ tôi nói tôi vẫn luôn ở ký túc xá.]
Cung Ngũ ôm Cải Trắng Nhỏ, đôi chân của cô bé con ngắn củn, lại còn mũm mĩm, cô hơi lo không biết sau này con cô có bị lùn không nữa. Cô và mẹ cô đều rất cao, được coi là rất cao so với nữ giới bình thường, theo lý mà nói đáng ra con cô cũng sẽ không lùn mới đúng, nhưng sao chân Cải Trắng Nhỏ lại như vậy chứ?

Cô bỗng thấy có chút buồn phiền, nhưng rất nhanh chóng đã bị tiếng gọi
mẹ
của Cải Trắng Nhỏ làm cho rối loạn. Cô cúi đầu xuống, hôn một cái thật mạnh lên má nó, nói:
Mẹ đây! Mẹ yêu Cải Trắng Nhỏ của mẹ quá! Cải Trắng Nhỏ nhà chúng ta sao lại đáng yêu thế này cơ chứ!


Tuy Cải Trắng Nhỏ đã bắt đầu ăn dặm rồi, nhưng đồ ăn chủ yếu của nó vẫn là sữa bột, cho nên người thơm phức mùi sữa. Hai mẹ con hạnh phúc ở bên nhau, hình như bên ngoài có khách đến, không bao lâu sau cô giúp việc vào phòng,
Cô Ngũ, cậu Phí đến rồi, cậu ấy nói nhớ Cải Trắng Nhỏ nên đến thăm cô bé.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Công Tước.