• 4,571

Chương 1379


Tuyết đã ngừng rơi, nhưng gió lạnh vẫn ùa đến, Lam Anh chỉ có thể dốc hết sức lực chạy nhanh như điên, phải vận động cơ thể để không 8đến nỗi bị đông cứng lại mà chết trên nền đất tuyết lạnh cóng.

Không dùng được nữa, cô biết một khi bản thân mình dừng lại, 3tất cả đều sẽ thay đổi khiến bản thân trở nên xa lạ
Cơ thể lắc lư của Lam Anh bỗng đứng thẳng người theo bản năng, Phó Thanh Ly bước vài bước đi qua, ôm cô vào lòng.
Hắn nói:
Đừng làm chuyện ngốc nghếch
Em không trốn được đâu
Em phí sức, chịu mọi gian khổ trèo lên đấy, nhưng tổ chức lại không tốn chút công sức nào mà đã tìm thấy em...

Cô nhìn thẳng về phía trước, dùng hết tất cả sức lực chạy vòng qua tuyến đường thông thường, chạy lên trên núi.
Cô phải trèo qua ngọn núi này, phải vượt qua ngọn núi này, phải tự mình đi ra thế giới bên ngoài.
Lam Anh cầm một cành cây khô, dùng hết sức lực sau cùng, cuối cùng cũng trèo lên được một gò cao
Cô ngồi xuống nghỉ ngơi, nhưng lại không dám quá buông lỏng cơ thể
Cánh tay đang đeo bao tay của Phó Thanh Ly sờ lên cổ cô:
Nghe lời nào, bây giờ chúng ta trở về..
Hắn cởi áo khoác bông trên người ra mặc lên người Lam Anh rồi cẩn thận kéo dây kéo lại, ôm cô quay xuống núi
Lúc Phó Thanh Ly ngước mắt lên thì thấy người trẻ tuổi vừa gặp lúc nãy đang cầm một cây gậy, mím môi trừng mắt nhìn chằm chằm hắn
sẽ không có lần sau...
Đôi môi Lam Anh run run, mắt nhìn chằm chằm về phía chân trời ở đằng xa, trong đầu cô là một mảng trống rỗng.
Hắn chậm rãi buông lỏng cánh tay đang ôm lấy cổ ra, nâng quai hàm cô lên, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua mối cô, nói:
Chúng ta trở về
cả người cô cứng đờ, tay chân tê cóng, hoàn toàn không thể cử động.
Có một suy nghĩ đang xoay vòng trong đầu Lam Anh, lần này cô xong rồi
Sau khi giây phút ngắn ngủi đó qua đi, cô lại tràn đầy hi vọng
Vậy thì đã làm sao? Vẫn tốt hơn là bị thứ súc sinh kia hủy hoại, ít nhất, dù cô có chết ở trên ngọn núi này cũng là chết vì mục tiêu của mình.
Phó Thanh Ly chỉ để lộ ra đôi mắt, đôi mắt ẩn dưới vành mũ thấp và khẩu trang che đi hết toàn bộ ngũ quan của hắn
Hắn nhìn Lam Anh, nói:
Số 7, trở về vị trí

Cô chụp lấy cành cây khô gần nhất, tay đưa vào trong tuyết, chụp lấy một vị trí bên vách đỉnh núi, sau đó, cuối cùng cô cũng trèo lên được
Cô ngã xuống nền đất tuyết, cơ thể mệt mỏi run cầm cập, nhưng cuối cùng cũng gượng dậy
Ngọn núi này tôi đã đi qua ba lần, chẳng lần nào thành công cả..
Phía còn lại của ngọn núi không phải là đường xuống núi, mà là đường chết, trừ phi em không cần mạng sống mà đứng trên vách núi nhảy xuống
Cô ngẩng đầu, đường lên núi ngày càng khó khăn
Đi trên tuyết dày đặc, Lam Anh liên tục giẫm trùng những vật sắc nhọn
Cô dùng tay đỡ thấy cơ thể, chậm rãi đứng dậy, ngẩng đầu, nhìn thấy Phó Thanh Ly đang đứng phía trước
Tim Lam Anh lập tức rơi từ trên đỉnh núi cao xuống vực sâu không đáy
Chạy không ngừng nghỉ trên nền tuyết khiến chân cô đã mất đi cảm giác, dù có vận động cũng không thể khiến bản thân ấm lại.
Không khí trên núi càng lúc càng lạnh
Sau khi cắn hai miếng thức ăn, cô dường như đã có lại chút sức lực, tiếp tục đi về phía trước
Lam Anh dùng thời gian gần ba tiếng ăn năm miếng thức ăn, dùng hết sức lực sau cùng, cuối cùng cũng nhìn thấy đỉnh núi
Cảnh tay Phó Thanh Ly đang ôm lấy cô ngày càng siết chặt, giọng nói của hắn vang lên bên tai cô:
Đừng làm chuyện ngốc nghếch...
Cơ thể Lam Anh lung lay sắp ngã, cảm giác tuyệt vọng này đến từ tận đáy lòng, giống như tất cả hi vọng và tương lai của cô đều bị vùi dập như mây khói trong giây phút nhìn thấy Phó Thanh Ly

Đừng sợ, đừng sợ, sẽ không có lần sau, tôi bảo đảm..
Ngước mắt nhìn đỉnh núi bé xíu, đến khi cô trèo lên đến nơi mới biết được có bao nhiêu khó khăn
Tuyết trên núi càng lúc càng dày, cao đến tận đầu gối của cô
Cô không biết giờ giấc, không biết đã qua bao lâu, chỉ biết có phải tiến về phía trước, cô không thể dừng lại.
Bước chân càng ngày càng chậm, vào một giây phút nào đó, trong lòng cô bỗng xuất hiện một sự tuyệt vọng.
Cô không muốn bản thân trở thành vật phụ thuộc của bất kỳ người nào
9
Tất cả mọi nỗ lực của cô không phải là vì hôm nay, mà là vì tương lai.
Nhưng những kẻ như Tang Cung và Phó Thanh Ly lại 6phá tan hết mọi hoang tưởng của cô, bọn họ khiến cô biết muốn dựa vào sức lực của bản thân để đi khỏi nơi đây là chuyện hoàn toàn kh5ông thể
Cô thở dốc từng đợt, tay nắm một cành cây khổ bị tuyết lấp kín một nửa, tiếp tục đi về phía trước.
Chỉ cần vượt qua được ngọn núi này, chỉ cần vượt qua được ngọn núi này, cô sẽ có tương lai...
Lam Anh bước từng bước khó khăn đi về phía trước, dùng tốc độ nhanh nhất của mình để đi lên núi
Đường núi gập ghềnh, cây cối khô héo, tiêu điều xơ xác
Đi thôi, bây giờ phải nhanh chóng đi thôi, khi người của tổ chức còn chưa phát hiện ra cô, cô vẫn còn hi vọng, nếu bọn họ phát hiện ra, nhất định cô sẽ bị bắt trở về
Cô không muốn kết quả nỗ lực trong mười năm của mình lại bị hủy trong tay của bọn đàn ông, cô không muốn! Nghĩ đến người trẻ tuổi kia, cô hi vọng bản thân không liên lụy đến cậu ta, hi vọng cậu ta không vì cô mà chịu bất kỳ hình phạt nào, cô thậm chí không biết tên cậu ta là gì
Cô há nửa miệng, hơi thở tỏa ra gặp phải không khí lạnh lập tức ngưng kết thành sương mù rồi nhanh chóng tan biến
Ngón tay đang hơi run rẩy, đôi chân lạnh cóng dường như không chống đỡ được cho cơ thể, cô đứng bên cạnh vách núi, lung lay sắp ngã
Nếu người trong tổ chức có hỏi đến, em nói là tôi sắp xếp cho em một cuộc huấn luyện đặc biệt, còn lại em không cần nói gì, hiểu không?

Mắt Lam Anh vẫn nhìn về phương xa, trong mắt dường như có một tia sáng đang dần dần tắt lụi
Lam Anh vẫn đứng thẳng người
Có nghe thấy được âm thanh hơi thở của mình, cũng nghe thấy được tiếng hít thở của Phó Thanh Ly dang vang lên bên tai.
Lam Anh lấy thức ăn trong túi áo ra, cắn hai miếng, lại cẩn thận để trở vào, không thể ăn hết trong một lần, ăn hết rồi, cô sẽ thật sự chết trên núi
Trên núi không có đường, rõ ràng là chưa có người đi đến đây, dù có thì bây giờ đường cũng đã bị tuyết lấp kín, hoàn toàn không nhìn thấy, cô chỉ có thể tự mở đường đi cho mình.
Cậu ta xông về phía hắn hét to một tiếng:
Thả cô ấy ra!
Phó Thanh Ly:
Cút!


Người trẻ tuổi lùi về sau một bước, bàn tay đang cầm cây gây khẽ cử động
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Công Tước.