Khi tình yêu trở thành điều xa xỉ
-
Cứ bình tĩnh! (Keep Calm)
- Tuệ Nghi
- 1108 chữ
- 2020-05-09 01:20:03
Số từ: 1089
Tác giả: Tuệ Nghi
Nhà xuất bản: NXB Hà Nội
-----
Nguồn sưu tầm: D.Đ. Lê Quý Đôn
Người ta cứ bảo, tình yêu thời nay thật xa xỉ, khi con người chẳng còn chịu yêu nhau thật lòng thật dạ nữa.
Con gái yêu con trai thì nhìn vào xe vào nhà, vào tiền vào bạc, vào danh vọng và địa vị. Đến nỗi mà có nhiều cô gái đẹp còn rỉ tai nhau một câu tưởng đùa mà có thật: "Lấy chồng, chằng quan trọng người đấy là ai, mà phải nhìn xem bố anh ta là ai." Câu nói khiến người nghe phải giật mình thảng thốt, không hiểu các cô tìm chồng hay tìm...bố chồng?
Rồi thì con trai yêu con gái cũng bằng thứ tình yêu đầy nhục dục, hiếu thắng. Lời thề trao vội rồi cũng quên nhanh. Ngày xưa, yêu chân thành là điều đáng tự hào. Nhưng ngày nay, yêu nhiều cô mới là chiến tích vẻ vang để khoác lác dăm câu kệch cỡm trên bàn nhậu.
Cứ thế, họ yêu nhau bằng thứ tình yêu vô trách nhiệm. Con gái thì thực dụng còn con trai thì yêu một cách nông cạn, hứa cho có, làm hay không thì từ từ xét sau.
Tự hỏi vì sao con người giờ đây khó thật lòng với nhau? Bởi, họ mất niềm tin vào cuộc sống, mất niềm tin vào tình yêu, mất niềm tin vào lỹ lẽ của trái tim. Họ cứ nghĩ rằng vì đời bạc nên ta cứ sống nhạt để nhỡ có trắc trở thì cũng đỡ đau.
Cũng có người đã từng thật lòng đôi ba lần, nhưng nhận lại toàn dối trá. Thế là thôi. Học cách sống bạc bẽo vô cảm, để đỡ cay ở cái thời tình yêu thì mất giá còn dối trá thì lên ngôi. Cứ thế, họ lặng lẽ va vào đời nhau, khô khốc và nhạt nhẽo.
Ở cái thời nhìn đâu cũng thấy ly hôn, người thứ ba, phản bội nhan nhản. Niềm tin dần trở nên là thứ xa xỉ hơn lúc nào hết.
Có một anh lính, lần đầu tiên được đi công tác xa. Sau giờ làm việc, tranh thủ thời gian ít ỏi được nghỉ, anh lân la ra hội chợ ở gần để lang thang tìm mua cho vợ mình một chiếc máy sấy tóc và còn mua thêm một còn mèo làm bằng gỗ vì vợ anh tuổi mèo. Suốt chặng đường công tác dài và vất vả, thỉnh thoảng đồng đội lại thấy anh lôi con mèo bằng gỗ ra lau lau rồi tủm tỉm cười. Ít ai biết, anh lính và vợ của mình chỉ là sắp kết hôn chứ chưa chính thức làm đám cưới. Vợ anh có thai trước, anh báo cáo tổ chức xin phép được cưới vợ và phải nhận kỷ luật vì vi phạm quy chế ngành. Những anh vẫn vui lắm. Có ai mà nhận quyết định kỷ luật xong lại còn hớn ha hớn hở khoe với khắp đơn vị là em sắp làm bố rồi, vợ em sắp sinh em bé cho em rồi. Dù phải chịu khiển trách của tổ chức thì anh vẫn chịu trách nhiệm với vợ con mình, không bao giờ bỏ rơi họ để đổi lấy sự thăng tiến. Không may trong lần đi công tác đó, anh lính bị thương nặng trong lúc làm nhiệm vụ, khi được đưa vào bệnh viện cấp cứu, anh rút trong túi áo con mèo bằng gỗ trao lại cho đồng đội của mình, bảo nếu anh có chuyện thì hãy đưa cho vợ của anh, sắp sinh nhật cô ấy rồi. Vậy đó, trong thời khắc tưởng chừng khó khăn nhất, đối diện giữa sự sống và cái chết, anh vẫn hướng về vợ, vẫn nhớ đến ngày sinh nhật của vợ và cố gắng thực hiện lời hứa của mình.
Tôi luôn nghĩ rằng, một người đàn ông sức dài vai rộng nhưng vô trách nhiệm với người phụ nữ của đời mình, thì thử hỏi làm sao có thể ra đời mà vùng vẫy, ra đời mà gánh vác trọng trách nào khác to lớn hơn?
Và thật sự thì giữa muôn vàn những vật đổi sao dời, thì tôi vẫn luôn tin tình yêu đích thực vẫn còn tồn tại giữa cuộc đời này. Ít có ai định nghĩa hai chữ tình yêu là gì, bởi họ cho rằng điều đó phụ thuộc về phạm trù cảm xúc nên rất khó để phân tích. Đừng vội gắn vào những mối quan hệ chớp nhoáng hai chữ tình yêu, bởi vì tình yêu thật sự không phải là như thế.
Tình yêu thật sự vốn dĩ bao gồm trách nhiệm, hy sinh, sự cảm thông, lòng bao dung, niềm tin và bản lĩnh.
Trách nhiệm với những lời hứa, những dự định đã vẽ ra cho hiện tại và tương lai.
Hy sinh cho những điều biết rằng bản thân mình sẽ chịu thiệt thòi, nhưng vì nhau ta vẫn vui vẻ chấp nhận sự hy sinh ấy như là một món quà.
Cảm thông với những khó khăn, vất vả của nửa kia. Cảm thông với hoàn cảnh và cùng nhau phấn đấu.
Bao dung chân thành với những lỗi lầm khó đếm đong, bởi nhân vô thập toàn, chẳng có ai là hoàn hảo, chẳng có ai mà không có lúc mắc sai lầm.
Tin vào nhau và niềm tin đó phải được đặt đúng người, nếu vô tình đặt sai chỗ thì hãy hiểu rằng niềm tin vào chính bản thân mình vẫn là nguyên vẹn, chỉ có lòng tin dành cho người không xứng đáng mới bị sứt mẻ đi.
Cuối cùng là bản lĩnh - Bản lĩnh để vượt qua những cám dỗ trong cuộc đời, bản lĩnh để cùng nhau đi qua ngày sóng gió và bản lĩnh để vượt qua đớn đau khổ lụy trong tình yêu mà không đánh mất chính mình.
Yêu và được yêu. Đó luôn là điều hạnh phúc nhất cuộc đời.
Đau trong tình yêu. Cũng là một trải nghiệm quý giá, để ta biết trân trọng hơn hạnh phúc tìm thấy sau nỗi đau.
Vì vậy, đừng đánh mất mình sau những bão dông. Đừng đánh mất niềm tin khi đối mặt với gian dối.
Luôn là chính mình, cứ cho đi thì sẽ có lúc được nhận lại. Đời lắm khi bạc, không có nghĩa là mình cũng phải sống bạc với đời. Cứ sống tốt, đời nhất định sẽ đãi.