• 4,654

Chương 67 : Đông Sơn Cổ Trận (3) .


Vô Song đối với An Khổng Nhi thực ra cũng không biết nhiều , đặc biệt là thực lực của nàng .


Hắn chỉ biết nữ nhân này rất mạnh , còn mạnh đến nhường nào thì cũng chưa được thấy nàng thật sự ra tay bao giờ .


Tại Nam Lĩnh này , Vô Song hiển nhiên là bên bó tay bó chân nhất .


Hắn đến Nam Lĩnh , ai hắn cũng không muốn ra tay , thậm chí có cảm giác mình bị ném vào giữa hai phe , tiến thoái lưỡng nan .


Hắn không phải người tốt lành gì , vạn người – chục vạn người – trăm vạn người chết bản thân hắn cũng không quá quan tâm , cùng lắm chỉ cảm khái mà thôi nhưng mà Nam Lĩnh này khác .


Nếu đơn giản chỉ đánh một trận cho xong , đánh một trận định thiên hạ , hắn có lẽ cũng không cần ra tay , không cần can thiệp vào vùng đất này , đáng tiếc Nam Lĩnh không tồn tại một mình .


Người Nam Lĩnh rất ít khi đi ra ngoài , làm sao biết Bắc Cương là nơi thế nào ? , làm sao biết Trung Nguyên là nơi thế nào ? .


Minh ở Nam Lĩnh trong thời gian không dài nhưng cũng đủ để hắn nắm rõ lực lượng ở Nam Lĩnh , Nam Lĩnh chết no cũng chỉ kéo ra được 20 vạn đại quân , không hơn được .


Số lượng như vậy có thể so với Bắc Cương hay Trung Nguyên sao ? , tất nhiên Nam Lĩnh chỉ cần mượn ưu thế địa lợi , muốn bảo vệ quốc gia không phải điều không thể , tiền đề là nội bộ Nam Lĩnh thống nhất cùng với Trần Gia và phe Tây Sơn không nổ ra trận chiến cuối cùng kia .


Hai bên đánh một trận , Nam Lĩnh còn bao nhiêu lực ? , lại có bao nhiêu người chết ? .


Cái thế giới này càng ngày càng loạn , Vô Song chẳng nhẽ không rõ ? , hắn có thể nhìn thấy đại thế đang chuyển động , rất nhiều người không nhịn được nữa , rất nhiều thứ phải diễn ra .


Đế Thích Thiên hiện tại thế nào , cái này Vô Song không biết nhưng hắn biết Trương Tam Phong không còn bao nhiêu thời gian .


Thiết Mộc Chân lặn lội từ Bắc Cương xa xôi , bỏ công bỏ sức ra tay với Hoàng Thường há chỉ vì muốn giải quyết Hoàng Thường đơn giản như vậy ? .


Thiết Mộc Chân nếu thật sự muốn giết Hoàng Thường thì đã chẳng cần đợi đến mức này , bằng vào hắn cùng Tây Tử Họa , Hoàng Thường chỉ sợ đã sớm không qua được .


Đây cũng không phải nói Hoàng Thường yếu nhưng rõ ràng trận chiến kia Hoàng Thường bị rơi vào bất ngờ , căn bản không kịp chuẩn bị , lại thêm Tây Tử Họa cùng Thiết Mộc Chân đều có chủ bài khóa chặt Hoàng Thường , nếu không có Cơ Vô Song giữa đường chen một tay Hoàng Thường đã sớm không được .


Từ điểm này có thể nhìn ra , nếu Thiết Mộc Chân cùng Tây Tử Họa ra tay sớm hơn , Hoàng Thường y nguyên cũng sẽ không đề phòng , y nguyên vẫn sẽ lành ít giữ nhiều .


Vậy vấn đề là vì sao thời điểm đó Thiết Mộc Chân cùng Tây Tử Họa ra tay ? .


Đáp án rất rõ ràng , có ai đó không đợi được nữa , có ai đó sắp đi ra .


Đế Thích Thiên đi ra , hắn sẽ đụng ai trước ? .


Minh không cảm thấy Đế Thích Thiên sẽ đụng Trung Nguyên dù sao Trung Nguyên sừng sững ở đó , cũng không phải việc có thể giải quyết một sớm một chiều , mà cũng chưa chắc Đế Thích Thiên đã giải quyết được .


Nếu hắn là đối phương , sau khi đi ra hắn nhất định sẽ chọn quả hồng mềm để bóp .


Bỏ Trung Nguyên ra thì còn những nơi nào ? , coi như Thiên Trúc cùng Ba Tư có sức lực bảo vệ bản thân vậy vẫn còn Nam Linh cùng Đông Hải .


Tây Tử Họa đang ở Phù Tang , khả năng Đế Thích Thiên đến Phù Tang cũng không cao lắm nhưng Cao Ly thì sao ? , Nam Lĩnh thì sao ? .


Theo quỹ tích lịch sử , Bắc Cương cùng Nam Lĩnh nhất định phải đánh một trận . . . Vô Song lo lắng là lo lắng cái này , hắn có cảm giác Đế Thích Thiên rất có khả năng đi Nam Lĩnh .


Đế Thích Thiên đi Nam Lĩnh làm gì ? , ở Nam Lĩnh có thứ gì có thể mang lại lợi ích cho hắn sao ?.


Trước Vô Song không dám chắc nhưng hiện tại hắn cảm thấy có , Nam Lĩnh có Đông Sơn Cổ Trận.


Nếu Nguyễn Huệ bằng vào Đông Sơn Cổ Trận mà trở thành Hợp Đạo , vấn đề này liền lớn lắm .


Từ thời điểm biết Đông Sơn Cổ Trận tồn tại , trong đầu Vô Song xuất hiện hai trường hợp .


Trường hợp thứ nhất , Đông Sơn Cổ Trận không có giới hạn , tức là Nguyễn Huệ nhập trận có thể mạnh lên mà Đế Thích Thiên nhập trận cũng có thể mạnh lên . . . trường hợp này là xấu nhất , Minh không dám nghĩ .


Nguyễn Huệ vào trận còn có thể thành Hợp Đạo , Đế Thích Thiên vào trận khác gì vô địch thiên hạ ? , tay đấm Hoàng Thường , chân đá Trương Tam Phong , quơ tay một cái dẹp nửa thiên hạ là thường .


Nếu là trường hợp này , Minh cắn răng cũng phải hủy Đông Sơn Cổ Trận .


Về phần trường hợp thứ hai , Đông Sơn Cổ Trận có giới hạn , tức là Nguyễn Huệ nhập trận có thể thành Hợp Đạo nhưng Đế Thích Thiên nhập trận cũng chỉ là Hợp Đạo , như vậy căn bản không giúp gì cho hắn thậm chí còn bó tay bó chân nhưng mà ở cái thế giới này Hợp Đạo đã không khác gì boom hạt nhân .


Đế vị đỉnh phong ở Bắc Cương có bao nhiêu người ? , tìm bừa một người chủ trận , đối phương trở thành Hợp Đạo sau đó cắn răng kéo lấy Hoàng Thường vài trăm chiêu chẳng nhẽ không nổi ? , giữ chân được Hoàng Thường , phía Bắc Cương có thể làm càng nhiều việc .


Đông Sơn Cổ Trận . . . nghĩ đến trận này Minh chỉ có thể thở dài không thôi .


Hắn cầu là cầu cái sau , thậm chí cầu trận này có càng nhiều hạn chế càng tốt bởi chỉ có như thế , sự tồn tại của Nam Lĩnh trong mắt Đế Thích Thiên mới càng nhỏ , Nam Lĩnh mới càng an toàn .


_ _ __ _ _


An Khổng Nhi , nữ nhân này thì khác với Vô Song , căn bản không quan tâm đến vấn đề này , nàng chỉ quan tâm làm sao nhanh chóng chạy đến Thiên Trúc , nhanh chóng cùng Cơ Vô Song hội họp , thậm chí nữ nhân này cũng không tin Nguyễn Huệ mượn Đông Sơn Cổ Trận mà thành Hợp Đạo .


Vấn đề này thật ra rất dễ hiểu , nó nằm ở nhận thức .


Vô Song dù sao cũng là người hai kiếp , kiếp trước của hắn đọc cũng không ít văn học mạng , kỳ hoa bát quái gì chẳng thấy bởi thế tư tưởng của hắn khá mở .


Đừng nói Nguyễn Huệ thành Hợp Đạo mà ngày đẹp trời con chó con mèo thành Hợp Đạo bản thân Vô Song cũng tin tưởng .


An Khổng Nhi thì ngược lại , An Khổng Nhi không tin .


Nguyễn Huệ hiện tại chết no cũng mới là đế vị , so với người bình thường có lẽ còn mạnh nhưng so với An Khổng Nhi thì có là gì ? .


Nguyễn Huệ là Thần Võ , chiến lực kinh người , chuyên lấy yếu đánh mạnh nhưng An Khổng Nhi chẳng nhẽ là phế vật ? .


Khổng Tước Vương vô địch Tây Vực , đứng đầu Tây Vực bao nhiêu năm qua , nàng có sợ qua ai ?.


Đừng nói là Nguyễn Huệ mà bất cứ ai trên đời bao quát Vô Song – Trương Tam Phong hay cả Đế Thích Thiên cũng chẳng có ai lấy yếu mà đánh với An Khổng Nhi mạnh được .


Về cơ bản đã đến trình độ như bọn họ , nào có chuyện yếu đánh mạnh ? , yếu thì mãi chỉ là yếu .


Ngay như Hoàng Thường , Hoàng Thường bị Thiết Mộc Chân khắc chế như vậy nhưng Thiết Mộc Chân y nguyên cũng không thể làm gì được Hoàng Thường , nếu không có Tây Tử Họa , Hoàng Thường cho dù không thể thắng nhưng tự lo an nguy bản thân thì thừa sức .


Quay lại với An Khổng Nhi , nàng không tưởng tượng ra được một đế vị dưới trận pháp nào mà có thể thành Hợp Đạo .


Lâu Lan của nàng không có , nàng sao có thể tin được Nam Lĩnh có ? .


An Khổng Nhi biết rất nhiều thứ , nàng biết Tang Sơn ở Bắc Cương , nàng biết Đại Thiên Thánh Địa ở Thiên Trúc , nàng cũng biết Lâu Lan nhà mình có thủ đoạn để chống lại Hợp Đạo .


Vấn đề nàng là thực lực gì ? , Nguyễn Huệ lại là thực lực gì ? .


Lâu Lan Cổ Quốc có thứ giúp An Khổng Nhi chiến Hợp Đạo nhưng chẳng nhẽ Nam Lĩnh lại có thể giúp Nguyễn Huệ chiến Hợp Đạo ? , cái này quá vô lý .


Nguyễn Huệ chạm đến đế vị đỉnh phong , có lẽ An Khổng Nhi còn tin nhưng hiện tại nàng không tin.


Sau đó . . . 7 ngày sau .


Trong 7 ngày này , có hai tin được coi là tốt .


Tin thứ nhất , Vô Song cùng Quỳnh Hương luyện Song Kiếm Hợp Bích càng ngày càng tốt , đã bắt đầu không kém chính bản thân hắn cùng Cơ kết hợp một chỗ , tất nhiên là ở khoản 'tâm ý' chứ thực lực của Quỳnh Hương vẫn không so với Cơ .


Tất nhiên , Quỳnh Hương có thế mạnh của mình , nàng cùng Vô Song đều luyện Quỳ Hoa Bảo Điển , hai người cùng là Tiên Thiên Âm Dương Hoàn Mỹ Đạo Thể lại có 'Mẫu – Tử Cổ' trong người , hai người phối hợp càng thêm thuận lợi , càng thêm dễ dàng , uy lực chưa chắc đã thua Vô Song cùng Cơ Vô Song hợp sức .


Nên biết Cơ Vô Song chung quy chỉ là 'diễn' , Vô Song có thể hoàn mỹ sử dụng Trùng Dương Kiếm Pháp nhưng Cơ Vô Song dùng Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp chỉ là diễn , nàng không có nội lực , chỉ có thể mạnh mẽ dùng kiếm chiêu , chẳng qua Cơ quá nghịch thiên mà thôi nhưng không có nội lực vẫn là không có nội lực , chung quy khi hai người sử dụng Song Kiếm Hợp Bích Thuật vẫn sẽ có chút vấn đề .


Uy lực của hai người kết hợp là không cần bàn cãi nhưng mạnh thì có mạnh , hoàn mỹ lại không hoàn mỹ .


Ngược lại hắn với Quỳnh Hương , mạnh thì không mạnh bằng nhưng lại thắng ở hoàn mỹ .


Nói chung mỗi bên đều có lợi thế riêng , khó mà phân cao thấp .


Tin vui thứ hai chính là phía Tây Sơn hệ .


Nguyễn Huệ có thể chấn lấy toàn bộ Tây Sơn hệ , sự việc thế nào Minh không rõ ràng nhưng trong vòng 7 ngày này , Tây Sơn hệ quả thật không động , Tây Sơ không động – Trần gia cũng không động , Nam Lĩnh liền rơi vào một khoảng thời gian yên bình ngắn ngủi .


Thời gian yên bình này tất nhiên cũng sẽ không kéo dài quá lâu bởi vì An Khổng Nhi – Vô Song cùng Quỳnh Hương rốt cuộc theo hẹn mà đến Đền Tổ , theo hẹn mà thấy Nguyễn Huệ .

Làm sao để từ tra nam trở thành
Mọi Người Biết Ta Là Nam Nhân Tốt
#
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cực Võ.