Chương 1430: Quá tự phụ? coi thường chiến hữu?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 517 chữ
- 2022-02-09 03:13:41
Một lúc sau, cô ta mới nói:
Tôi có thể tự ra ngoài, cảm ơn ý tốt của cô.
Nhiếp Nhiên nhún vai,
Nếu cô đã nói như thế thì tôi cũng không ép.
Có điều sắp mưa rồi, hơn nữa trận mưa này không nhỏ, mưa rơi xuống đất sẽ nhão ra, đến lúc đó cô càng khó ra ngoài, nói không chừng sẽ còn có thể bị chôn, cô tự cẩn thận một chút.
Nhiếp Nhiên giả vờ tốt bụng nhắc nhở cô ta,
Đúng rồi, nhớ lúc nào cũng phải cầm đạn tín hiệu trong tay, đề phòng lúc bị chôn còn kịp phát tín hiệu cầu cứu.
Mặt Diệp Tuệ Văn biển sắc.
Không phải cô ta không biết nơi này là đất xốp.
Nhưng mà...
trời mưa? Sẽ mưa sao? Cô ta ngẩng đầu nhìn bầu trời, lúc này mới phát hiện bầu trời cực kì âm u.
Vẻ mặt Diệp Tuệ Văn nặng nề, cúi đầu suy nghĩ.
Lúc này, Nhiếp Nhiên lại đột nhiên đứng dậy, có vẻ là muốn rời đi.
Trái tim Diệp Tuệ Văn căng thẳng, buột miệng gọi Nhiếp Nhiên ngoài hổ:
Đợi đã!
Nhiếp Nhiên hơi khựng lại, khóe miệng khẽ cong lên.
Cá sắp cắn câu rồi.
Cô quay đầu lại, hỏi:
Còn có chuyện gì nữa? Là muốn tôi nể tình bạn lấy giúp cô mấy cái lá cây để che à?
Đối mặt với lời trêu chọc của cô, Diệp Tuệ Văn nghiến răng, không cam lòng gằn từng chữ:
Tôi đồng ý với cô!
Có điều Nhiếp Nhiên lại không đồng ý ngay mà thản nhiên nói:
Cơ hội chỉ có một lần, cô đã từ chối rồi.
Cô!
Diệp Tuệ Văn tức giận, cô ta không ngờ Nhiếp Nhiên sẽ trở mặt nhanh như vậy.
Cô ta hít sâu một hơi, hỏi:
Vậy như thế nào mới có thể có cơ hội lần thứ hai?
Nhiếp Nhiên được voi đòi tiên cười,
Bữa tối cũng do cô phụ trách.
Diệp Tuệ Văn siết chặt tay lại, nghiến răng nói:
Được, tôi đồng ý với cô!
Đàm phán kết thúc, Nhiếp Nhiên đã thắng được một trận cũng rất sảng khoái trở lại cạnh miệng hố, ngồi xổm xuống,
Ném dây thắt lưng lên đây.
Diệp Tuệ Văn nhanh chóng cởi dây thắt lưng ra ném lên trên.
Giống như lần trước, Nhiếp Nhiên buộc chặt dây thắt lưng làm dây thừng, thả xuống.
Lên đi!
Nhiếp Nhiên ra hiệu.
Diệp Tuệ Văn quấn dây thắt lưng quanh tay mình, tay còn lại bâu vào mặt tường, cố gắng để trọng tâm cơ thể mình phân tán, không muốn dồn hết lên dây thắt lưng khiến dây thắt lưng bị đứt.
Chỉ có điều đất ở đây thật sự quá xốp, cô ta chỉ có thể bấu chặt ngón tay vào mặt tường, cố gắng giảm bớt sức nặng, để Nhiếp Nhiên kéo mình lên.
Dùng dao quân dụng cắm vào, như vậy sẽ đỡ hơn.
Nhiếp Nhiên nhắc nhở cô ta một câu, cẩn thận khống chế lực tay, đề phòng dây thắt lưng sẽ đứt vào lúc này, kéo cô ta từng chút một.