• 6,911

Chương 1478: Rốt cuộc là ai chơi ai?


Chỉ riêng việc anh đứng bên ngoài nghe lén, đám người này đã có thể dùng tội nghe trộm để xử lý anh rồi anh có biết không?
Dương Thụ thấy cô tức giận mắng mình, khí thế vừa rồi đối với sĩ quan huấn luyện trong nháy mắt biến mất,
Tôi...
Nhiếp Nhiên thấy anh ta lại định nói thì lập tức chỉ ra cửa, tức giận nói:
Cút ra ngoài!

Nhưng cô...

Chuyện của tôi tôi sẽ tự giải quyết, không cần anh kêu oan thay tôi!
Nói xong cô ra lệnh cho Tống Nhất Thành sau lưng:
Tống Nhất Thành, đưa anh ta ra ngoài cho tôi!
Tống Nhất Thành vừa bị khí thế của cô dọa cho sợ hãi, bây giờ đột nhiên bị điểm tên lập tức rùng mình, sau đó tiến lên túm lấy tay Dương Thụ,
Đi thôi.
Nhưng không có tác dụng.

Dương Thụ tuy không hô to không cãi lại nữa, nhưng vẫn giống như một cái cọc gỗ đứng ở chỗ đó, không nhúc nhích.

Trần Quân theo dõi tất cả, lúc này gần như mất tất cả kiên nhẫn, đang định gọi người cưỡng chế kéo Dương Thụ ra ngoài thì thấy Nhiếp Nhiên lạnh giọng mở miệng:
Anh được tôi đưa vào đơn vị dự bị, tạm thời không nhắc đến việc tôi tổn bao nhiêu tâm tư và thời gian với anh.

Lần này nếu như anh vì tôi mà bị đuổi ra ngoài, anh bảo tôi sau này chết đi có mặt mũi gì mà gặp Lâm Hoài!
Cô vừa nói như vậy, Dương Thụ đã chấn động.


Còn anh nữa, sau này anh có mặt mũi gì đi gặp anh ta! Những gì anh ta dặn anh trước khi chết, anh không hề nhớ một câu nào phải không? Anh cũng quên luôn lời đã hứa với anh ta rồi phải không?
Vẻ mặt quật cường của Dương Thụ bắt đầu dịu đi, đáy mắt nhuốm vẻ bị thương.

Nhiếp Nhiên thấy thái độ của anh ta đã mềm xuống, ánh mắt lập tức thay đổi, trong giọng nói là sự lạnh lùng không hợp với tuổi,
Dương Thụ, anh nhớ kĩ cho tôi, nếu như anh không đường đường chính chính tốt nghiệp rời khỏi nơi này thì tức là anh đã phá hỏng lời hứa của tôi với Lâm Hoài.

Tôi là người nói được làm được, anh khiến tôi thất hứa, nhất định tôi sẽ không tha cho anh!
Nói xong, cô nháy mắt với Tống Nhất Thành.

Tống Nhất Thành vội vàng bắt lấy anh ta, lần này dùng hết sức kéo anh ta ra ngoài.

Lúc này, Nhiếp Nhiên mới thở phào nhẹ nhõm.

Hy vọng Trần Quân có thể bị cắt ngang quên đi chuyện này.

Bên trong lều vẫn yên tĩnh, có điều sự yên tĩnh này mang theo cả kinh hãi.

Dương Thụ là được...

Nhiếp Nhiên đưa vào? Cô ta dựa vào cái gì đưa người vào? Ngay cả sĩ quan huấn luyện cũng không có tư cách này, cô ta có tư cách gì? Lúc này Nghiên Tịch nhìn Nhiếp Nhiên có cảm giác như nhìn trong sương mù.

Tại sao cô ta có thể được làm vậy? Chẳng lẽ thân phận của cô ta rất đặc biệt à?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.