Chương 1521: Lời khai xảy ra vấn đề? - sống hay là chết?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 606 chữ
- 2022-02-09 03:13:53
Có lẽ tên thuộc hạ đó không thấy rõ động tác của Nhiếp Nhiên, những đám người ngồi ở bên trong phòng khách lại thấy rõ ràng.
Bọn họ chính mắt nhìn thấy Nhiếp Nhiên động thủ, tốc độ cực kì nhanh.
Trực tiếp cầm lấy cổ tay đối phương, sau đó vặn cổ tay hắn đồng thời ngón trỏ chặn hắn bóp cò, khuỷu tay còn lại dữ tợn thúc mạnh vào tim đối phương.
Một loạt động tác trôi chảy rất hiển nhiên là trải qua huấn luyện chuyên nghiệp mà có.
Ngay cả Hoắc Hoành ngồi trên xe lăn cũng bị hành động của cô làm kinh hãi.
Cô vào đơn vị mới bao lâu mà lại có thể thông thạo những động tác này như vậy, giống như là bản năng.
Rốt cuộc nên nói cô trời sinh là quân nhân, hay là nói năng lực học tập của cô quá mạnh.
Woa, không hổ là người của Nhị thiếu, đúng là rất xuất sắc!
Đạt Khôn nhìn thấy cảnh này bèn vỗ tay cảm thán.
Cô gái này gầy nhỏ nhưng không ngờ lại có thể bộc phát ra sức lực lớn như vậy.
Có thể dễ dàng quật ngã một người đàn ông trưởng thành xuống đất.
Đạt Khôn thật sự tò mò, tiếp theo cô gái này sẽ làm gì.
Thân thể Hoắc Hoành hoàn toàn căng thẳng cứng đờ, nhìn chằm chằm màn hình mà không chớp mắt lấy một cái.
Anh rất sợ Nhiếp Nhiên sẽ bắt tên thuộc hạ đó làm con tin xông ra.
Nếu cô làm như vậy thì kết quả sẽ là bị bắn quét, cùng tên thuộc hạ đó bị bắn thành tổ ong vò vẽ.
Có điều, may mà Nhiếp Nhiên không ngốc, cô cũng biết tình hình của mình bây giờ nên không hề làm ra chuyện gì khác người.
Cô dễ dàng khống chế đối phương, rồi lại to gan trực tiếp ngồi trên người hắn, nghịch khẩu súng trong tay, cười híp mắt nói:
Bình thường người dám làm như vậy, về cơ bản kết quả đều khá khó coi, cho nên đừng có di súng vào đầu tôi.
Cô!
Tên thuộc hạ cảm thấy bị sỉ nhục, đang muốn đứng dậy hất cô ra thì trên tay lại truyền đến cơn đau, ép hắn không thể không nằm xuống đất.
Đúng lúc này, đám thuộc hạ ngoài cửa nghe thấy tiếng lập tức lao vào.
Bọn chúng thấy Nhiếp Nhiên cầm súng trong tay, còn ngồi ở trên người anh em của bọn súng liền chĩa súng về phía cô.
Bỏ súng xuống!
Tên thuộc hạ đứng đầu tiên nói.
Tôi muốn gặp Nhị thiếu.
Cô không sợ hãi mà nhếch miệng nói.
Cô tưởng bây giờ cô đang là khách à? Mau bỏ súng xuống!
Tôi nhắc lại lần nữa, mau bỏ súng xuống, nếu không chúng tôi sẽ nổ súng!
Lại là một lần cảnh cáo.
Nhưng Nhiếp Nhiên coi như không nghe thấy, vẫn nhàn nhã, thậm chí còn xoay cái sủng trong tay mấy vòng.
Tên thuộc hạ thấy mình bị coi thường như vậy lập tức bóp cò, tiếng súng vang lên đoàng một tiếng.
Đạn bay vút ra khỏi nòng súng, bắn thẳng về phía Nhiếp Nhiên, sượt qua tai cô.
Vẻ mặt Nhiếp Nhiên trầm tĩnh, ý cười ở khóe miệng không giảm đi chút nào, nhìn cô không hề bị phát sáng kia dọa.
Còn Hoắc Hoành thì bị hành động này dọa cho suýt nữa tim ngừng đập.
Nếu không phải sức kiềm chế mạnh mẽ khiến anh khắc chế được, có lẽ anh sẽ đứng lên khỏi xe lăn, sau đó cướp khẩu súng của tên thuộc hạ đứng gần mình nhất bản Đạt Khôn rồi.