• 6,903

Chương 1567: Bị văn hỏi - bị nhận ra rồi?



Không biết có Diệp có muốn tới Hoắc thị làm việc không?
Sau khi kết thúc nghiệm chứng, Hoắc Khải Lãng đặt điện thoại ở bên cạnh, đan mười ngón tay vào nhau để lên bàn, dáng vẻ trở nên trầm tĩnh hơn.

Nhiếp Nhiên nhíu mày hỏi:
Ngài đang mời tôi sao?
Sau khi kiểm chứng, xác định thân phận rồi, bắt đầu công tác thu mua à?
Đúng, tôi rất yêu thích năng lực của cô Diệp, hy vọng cô có thể vào Hoắc thị dốc sức.

Như vậy cô sẽ không còn ở chỗ tối nữa, mà là ở chỗ sáng.

Nghe như vậy hình như không tệ.
Nhiếp Nhiên giống như thật sự đang suy nghĩ, nhưng sau đó cô lại lắc đầu,
Nhưng tôi tự do quen rồi, thích làm việc một mình, không thích làm thuộc hạ cho người khác.

Huống hồ...

tôi và Nhị thiếu hợp tác riêng đang rất ổn, không cần phải thay đổi.
Cô vốn thật sự cảm thấy đề nghị này không tệ.

Ở lại bên cạnh Hoắc Hoành, nói không chừng còn có thể giúp được anh.

Nhưng sau đó nghĩ lại, lại cảm thấy lần này mình xuất hiện trước lấy phiền phức lớn như vậy, vả lại Lý Tông Dũng chỉ bảo mình gặp Hoắc Hoành, tìm hiểu kế hoạch tiếp theo của anh mà thôi chứ không bảo mình tham gia vào trong nhiệm vụ lần này, cho nên cô vẫn không muốn chen chân vào, tránh làm loạn bố cục của Hoắc Hoành.

Hoắc Khải Lăng vốn tưởng cô sẽ đồng ý, nghe thấy cô nhanh chóng trở mặt như vậy, cau mày lại nói:
Nếu như cô chỉ muốn tự do làm việc một mình thì không sao, cô có thể tiếp tục làm việc cho A Hoành, duy trì quan hệ hợp tác giữa hai người.

Có điều thân phận sẽ có thay đổi, nhưng sự thay đổi này sẽ không khiến cô thiệt, tất cả mọi thứ của cô đều được bảo đảm, không còn xuất hiện vấn đề như nợ tiền nữa.
Lần nói chuyện này Hoắc Khải Lãng cũng đã thấy được Nhiếp Nhiên yêu tiền thế nào.

Vì vậy ông ta định dùng tiền để thu hút cô gia nhập.


Nhưng đồng thời tất cả mọi thứ của tôi cũng bị trói buộc, không phải sao?
Đầu óc Nhiếp Nhiên không hề bị mắc lừa.


Chỉ là trong một số phạm vi mà thôi, tốt hơn bị trói buộc tự do rất nhiều.
Hoắc Khải Lãng hiếm khi cười một tiếng.

Nhiếp Nhiên đứng phắt dậy, trong mắt lạnh đi,
Ông đang uy hiếp tôi à?
Vẻ mặt cô không còn ôn hòa như vừa rồi nữa.

Chú Trần nhìn thấy dáng vẻ quen thuộc này, theo bản năng đi tới bên cạnh Hoắc Khải Lãng bày ra tư thể bảo vệ.

Ông ta quá rõ cô gái này mà tức giận thì sẽ làm gì.

Nếu như cô ta thật sự giận dữ mà nhào lên, lão gia chắc chắn sẽ bị thương.


Không, tôi đang cho cô một con đường tắt.
So với chú Trần đang căng thẳng, Hoắc Khải Lãng vô cùng bình tĩnh.

Nhiếp Nhiên lên tiếng hỏi:
Có thể cho tôi mấy ngày suy nghĩ không?

Đương nhiên là được, hy vọng đến lúc đó cô có thể cho tôi một câu trả lời hài lòng.

Mấy ngày tới cô ở lại bên cạnh A Hoành là được rồi.

Nghe chú Trần nói hai ngày qua cô chăm sóc nó rất tốt.

Anh ấy chết thì tôi sẽ không biết tìm ai mà đòi tiền, chỉ là không có cách nào khác mà thôi.
Lúc Nhiếp Nhiên chuẩn bị đứng lên muốn đi thì Hoắc Khải Lãng lại không đầu không đuôi hỏi một câu,
Có điều...

cô Diệp, có phải chúng ta đã từng gặp nhau ở đầu rồi không?
Cơ thể Nhiếp Nhiên lập tức hơi khựng lại.

Lúc này ngay cả Hoắc Hoành ngồi ở trong xe lăn cũng run lên.

Bị phát hiện rồi? Nhiếp Nhiên kiềm chế sự khác thường trong lòng, ngoài mặt vẫn rất bình tĩnh,
Tại sao Chủ tịch Hoắc lại nói như vậy?
Cô không tin Hoắc Khải Lãng vẫn có thể nhận ra cô.

Hồi đó cô ăn mặc như vậy, tuy không đến nỗi như dịch dung, nhưng với gương mặt bây giờ, chắc chắn không liên hệ được với gương mặt hồi đó.

Hơn nữa, lúc ấy Hoắc Khải Lãng cũng không nhìn kĩ mình, làm sao có thể nhận ra được?
Bởi vì tôi cảm thấy hình như đã từng gặp cô ở đâu rồi.
Hoắc Khải Lãng trả lời chắc chắn.

Bầu không khí vì câu nói này của Hoắc Khải Lãng mà trở nên cứng đờ.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.