• 7,204

Chương 1718: Người quen không mời mà tới


Lúc hắn nhìn thấy bên trong cái sân rộng lớn trống không có một cái túi rác rất lớn thì tỏ vẻ rất kinh ngạc,
Chỗ hai người khô8ng có cả người tới quét dọn định kỳ à? Sao lại ném rác ở đây?
Nhiếp Nhiên theo tầm mắt hắn nhìn qua rồi bật cười,
Vậy lát nữ3a Khôn lão đại tốt bụng ném rác' đi hộ tôi nhé.
Tên thuộc hạ đi cùng Khôn lão đại nghe thấy thế, lập tức nổi giận,
Cô muốn c9hết à?
Con ranh chết tiệt này lại dám sai bảo lão đại của bọn họ.

Không chỉ như vậy, còn dám bảo lão đại của bọn họ v6ứt rác, đúng là chán sống rồi! Nhưng ai ngờ Đạt Khôn không hề để ý, thậm chí sau khi nghe xong còn phá lên cười ha ha, đồng th5ời ngăn cản thuộc hạ của mình,
Không sao không sao, từ trước đến giờ tôi coi việc giúp người là niềm vui, chỉ là một cái nhấc tay thôi.
Nhiếp Nhiên cũng cười, không nói thêm cái gì.
Sau khi nghe được chuyện này, hắn đã quyết định tới xem xem.
Một là tới tìm người, hai là tới xác định lần cuối cùng.
Chỉ sợ đến lúc đó thấy túi
rác
kia, hắn sẽ không cười được nữa thôi.
Đạt Khôn thấy Nhiếp Nhiên không nói gì, vì vậy nhìn xung quanh, hỏi:
Nói lâu như vậy, Nhị thiểu đâu? Sao tôi không thấy anh ta?
Nói rồi hắn đi vào trong phòng khách trang viên.
Hắn ở đây đã một khoảng thời gian rồi, nếu còn không quyết định thì chuyện sau đó sẽ bị trì hoãn hết.
Mặc dù hắn có thể kéo dài, nhưng vấn đề là tất cả có đáng cho hắn kéo dài như vậy không.
Trong phòng sáng sủa nhưng trống không lạnh lẽo, ngay cả đi bộ cũng có tiếng vang.
Nhiếp Nhiên đi từ phía sau lên, chặn trước mặt Khôn lão đại, lạnh lùng nói:
Nhị thiếu đã nghỉ ngơi rồi.
Đạt Khôn nhìn đồng hồ đeo tay của mình,
Bây giờ mới chín giờ, Nhị thiếu nghỉ ngơi sớm quá rồi đấy.
Lúc chiều thuộc hạ của hắn tới báo cáo người phải đi theo dõi Hoắc Hoành đã mấy ngày vẫn chưa về, điện thoại cũng không gọi được, nghi ngờ là bị người bên kia giữ lại.
Nhiếp Nhiên thấy hắn cứ đứng đó không đi thì sầm mặt lại,
Sao thế, bây giờ Khôn lão đại đang nghi ngờ chất vấn tôi à?
Cô vừa mới dứt lời, trên tầng hai đã truyền đến một giọng nói yếu ớt,
Ai tới thế?
Đạt Khôn vốn đang định đi, nghe thấy giọng Hoắc Hoành, lập tức cười như không cười nhìn Nhiếp Nhiên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.