Chương 1761: Trở về nhà họ hoắc! - kinh hãi!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 594 chữ
- 2022-02-10 09:18:11
Anh vừa nói như vậy, đám chú bác vừa rồi còn nóng lòng sốt ruột đã yên tĩnh lại, ngay cả Lý Đào cũng bỏ súng xuống, nhìn Hoắc Hoành tr8ước mặt.
Bọn họ không phải là người chỉ biết đến tiền, động não là có thể biết.
Người đã bị giết chết sống lại, cộng 3thêm cảnh sát đột nhiên xuất hiện, cùng với việc anh xuất hiện ở hiện trường giao dịch một cách khó hiểu, một loạt vấn đề này chắc ch9ắn có liên quan với Hoắc Hoành.
Nói không chừng cả chuyện này chính là cái bẫy cho Hoắc Chử chui vào.
Nếu không người6 vốn nên cai nghiện sao lại đứng ở đây giờ này, vẻ mặt còn không hề suy sụp.
Nhưng không có chứng cứ, bọn họ cũng không thể n5ói gì.
Ông ta chuyển tầm mắt xuống dưới thắt lưng Hoắc Hoành,
Nhưng...
nhưng không phải chân cháu bị tàn phế sao? Hơn nữa không phải cháu gặp chuyện, cả người cả xe lăn xuống núi rồi sao, sao lại.
Lý Đào thầm kêu hỏng rồi, vội vàng ngắt lời ông ta, cười dàn xếp:
Nếu A Hoành đã bình an trở lại, đương nhiên là tốt nhất rồi!
Lời này rõ ràng là đã thừa nhận người trước mắt.
Hai người chú khác cũng phụ họa theo:
Đúng vậy đúng vậy, A Hoành có thể trở về là quá tốt rồi!
Đâu chỉ là quá tốt, A Hoành thoát chết có thể trở về thế này, đúng là quá vui mừng! Tôi nói rồi mà, A Hoành đâu có dễ xảy ra chuyện như vậy!
Xem ra đến cuối cùng vẫn là A Hoành làm việc chắc chắn nhất.
Không sai, không sai.
Đám thành viên hội đồng quản trị buổi chiều còn ủng hộ Hoắc Chử, vừa nhìn thấy Hoắc Chử chết thảm thì lập tức đứng về phe Hoắc Hoành.
Dương Đại Dũng hoàn hồn lại, vẫn hơi do dự nói:
...
Cháu thật sự là A Hoành à?
Thật trăm phần trăm, chú Sáu.
Hoắc Hoành cười khẽ một tiếng.
Dương Đại Dũng không thông minh như Lý Đào, ông ta là kẻ ngốc, rất nhiều chỗ trong chuyện lần này ông ta đều không nghĩ thông suốt, nhưng có một điểm ông ta rất chắc chắn.
Hoắc Hoành không nói gì nữa, lúc này mới di chuyển tầm mắt, nhìn thẳng vào Hoắc Khải Lãng đứng sau lưng chú Trần từ đầu tới cuối không nói một câu.
Anh thu lại ý cười, nói từng chữ:
Ba, con về rồi.
Trong nháy mắt, người ở đây đều yên tĩnh lại, ai cũng nhìn Hoắc Khải Lãng.
Đại ca đã từng ủng hộ Hoắc Chử.
Bây giờ Hoắc Hoành gài Hoắc Chử như vậy, thậm chí còn đưa xác về cho ông ta xem, không dám đảm bảo ông ta sẽ không tức giận.
Lần này, đám chú bác kia đều căng thẳng, đợi bước tiếp theo của Hoắc Khải Lãng.
Hoắc Khải Lãng chắp hai tay sau lưng, trên khuôn mặt ngược sáng của ông ta không có thay đổi gì.
Cho dù là thấy Hoắc Hoành hay là thấy Hoắc Chử chết cũng rất bình tĩnh.
Hai cha con nhìn nhau, một người uy nghiêm, một người hờ hững, còn đám người xung quanh bị dọa không dám nói gì.
Một lúc sau, ông ta mới dặn dò một câu,
A Trần, giải quyết thi thể Hoắc Chử đi, sắp đến Tết rồi, đừng mang xúi quẩy vào nhà.
Mọi người ngẩn ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.