Chương 1775: Giao thừa - sinh nhật (siêu ngọt! nhất định phải đọc!)
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 541 chữ
- 2022-02-10 09:18:11
Hoắc Hoành cúi đầu nhìn người trong lòng, khóe miệng cũng không nhịn được cong lên.
Nếu có thể khiến cô ngày nào c8ũng cười như vậy, anh không ngại thường xuyên bị đạp, thật đấy.
Pháo hoa ngoài cửa sổ vẫn tiếp tục, ánh sáng mạnh mẽ nối tiếp nhau gần như thật sự chiếu sáng nửa bầu trời, cũng chiếu sáng ngôi nhà gỗ nhỏ.
Trong ánh sáng chớp tắt với bầu không khí tươi đẹp như vậy, Hoắc Hoành chậm rãi cúi người muốn hôn cô.
Nhiếp Nhiên quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy một chùm pháo hoa màu vàng sáng rực nổ tung trong bóng đêm.
Anh nói rồi, anh sẽ cho em chùm pháo hoa lớn nhất, loại pháo hoa chiếu sáng nửa bầu trời ấy.
Giọng Hoắc Hoành trầm thấp vang lên bên tai cô.
đây là tấm lòng của anh.
Hoắc Hoành thấy cô chủ động thì cảm thấy tất cả vất vả đều đáng giá.
Nhiếp Nhiên nhìn pháo hoa ngoài cửa sổ, kinh ngạc khẽ cong khóe miệng lên.
Cô thu hồi ánh mắt, nhìn người đàn ông trước mặt rồi đỡ lấy mặt anh, khẽ hôn lên môi anh,
Cảm ơn, em rất thích.
Bữa tối lãng mạn dưới ánh nến, khiêu vũ, pháo hoa, toàn chuyện không mới mẻ gì nhưng anh lại làm tất cả.
Hết chùm này đến chùm khác.
Cả ngôi nhà đều được ánh sáng đó bao phủ.
Nhiếp Nhiên biết Hoắc Hoành có thể cho cô những cách hẹn hò khác hơn cả thế này.
Nhưng bởi vì muốn để cô cảm nhận được kiểu hẹn hò những cô gái bình thường đều có, cho nên anh làm tất cả không qua loa chút nào, giống như sách giáo khoa tiêu chuẩn.
Trên thực tế, cô không để ý đến những thứ này, cho dù thật sự nhìn thấy những thứ này, cô vẫn cảm thấy buồn cười hơn là lãng mạn.
Nhưng...
Đùng!
Lại một chùm pháo hoa nữa nở rộ trên bầu trời đêm.
Đĩa nhạc cũ trong phòng vẫn còn tiếp tục, nhưng âm thanh đã bị pháo hoa che mất rồi.
Hai người vẫn duy trì tư thể ôm nhau từ lúc khiêu vũ trước đó.
Nhiếp Nhiên cười một lúc, nghe thấy bên tại mình 3có tiếng hít thở của Hoắc Hoành, cô hơi ngẩng đầu lên, lúc này mới phát hiện anh đang ôm mình với tư thế rất thân mật.
Còn chương trình gì nữa không?
Nhiếp Nhiên thu lại nụ cười, khẽ đẩy ngực anh.
Hoắc Hoành buông cô ra một 6chút, cúi đầu nhìn gương mặt hơi đỏ của cô, nhẹ giọng nói:
Có.
Vừa dứt lời, bên ngoài trong nháy mắt đã
đùng...
một t5iếng.
Tất cả nên thuận theo tự nhiên, nhưng người anh gặp phải lại là Nhiếp Nhiên không tuân theo lẽ thường.
Lúc anh sắp hôn cô, Nhiếp Nhiên lại phì cười.
Hoắc Hoành lập tức dừng lại.
Anh cảm thấy tối nay Nhiếp Nhiên rất thích cười, mặc dù anh thích điều đó, nhưng vào thời khắc quan trọng như vậy...
liệu có không thích hợp lắm không!
Em cười cái gì?
Hoắc Hoành khẽ nhíu mày, nhìn cô gái đang mím môi nín cười trong lòng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.