• 6,903

Chương 1807: Đấu súng - em phải ném cô ta xuống biển!


Cô ngẩng đầu lên, chân mày vẫn cau chặt như cũ,
Với tình hình của chúng ta bây giờ thì không nên kéo thêm một người không biết8 lại lịch vào nữa.


Bên chỗ Hoắc thị bây giờ còn chưa hoàn toàn ngồi vững, Hoắc Khải Lãng cũng chưa giao tất cả vũ khí3 đạn dược cho Hoắc Hoành, tất cả chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.

Bây giờ kéo thêm người này vào, chẳng khác nào tìm cho m9ình một chuyện ngoài dự liệu.
Hơn nữa những khả năng không biết này đều là trí mạng!
Chẳng phải là luôn phải đề phòng cô ta à?
Nhiếp Nhiên ủ rũ.
Hoắc Hoành thuận thể lại ôm cô,
Phòng thì phòng thôi, hiếm khi cô gái nhà anh tốt bụng, cho dù đề phòng mười người, anh cũng vui.
Có thể nhìn ra sự thay đổi này của cô, trời mới biết anh vui thế nào.
Nhưng cô gái trong ngực không vui vẻ một chút nào, cô phiền não đẩy anh ra,
Tốt bụng cái gì, phát điên thì có! Thần kinh!
Đầu óc cô hỏng rồi nên mới nhất thời kích động đi lên cứu cô ta xuống.
Nếu như không xảy ra chuyện gì thì tốt, nhưng ngộ nhỡ xảy ra thì sao? Vậy cô sẽ phải hối6 hận chết! Hóa ra vừa rồi cô lạnh mặt ngồi ở bên cửa sổ chính là lo lắng về vấn đề này.
Cúi đầu khẽ hôn cô một cái, Ho5ắc Hoành không để bụng cười nói:
Không sao, đưa cô ta lên đất liền rồi thả cô ta đi là được rồi.
Nhiếp Nhiên ngồi thẳng lên khỏi lòng anh, nặng nề nói:
Vậy khoảng thời gian này thì sao, chúng ta phải làm thế nào?
Nếu như cô gái đó muốn mượn cơ hội giết anh thì sao? Hoặc là người của lão đại nào phái tới, cô ta phải theo bọn họ lên đảo, trên đường lên đảo, kho vũ khí đạn dược rất có khả năng sẽ lộ ra.
Nhiếp Nhiên ghét nhất chính là các loại khả năng mà mình không biết.
Đúng là ăn no rửng mỡ! Càng nghĩ cô càng cảm thấy hành động của mình lúc đó thật sự là quá ngu xuẩn.

Nhiếp Nhiên không biết rằng dáng vẻ cau có, bực bội của cô lúc này lại khiến Hoắc Hoành rung động, anh thấp giọng nói:
Ừm, thần kinh đáng yêu.
Nói xong anh định cúi người hôn cô.

Nhưng lúc này tất cả tâm tư của Nhiếp Nhiên đều đặt trên cô gái kia, làm sao có thể thuận theo anh.

Cô nghiêng đầu, muốn giãy ra khỏi lòng anh,
Bỏ đi, em vẫn nên nhân lúc cô ta đang ngất, ném cô ta xuống biển thì hơn.
Hoắc Hoành không hôn được thì thôi, người đẹp trong lòng cũng đi mất, lần này không làm gì được nữa.

Anh nhanh tay lẹ mắt kéo cô lại, cười hỏi:
Vừa nãy không phải em còn không cho anh ném đi à?

Anh không ném được, em thì có thể
.

Lời nói bá đạo cùng với vẻ mặt nóng nảy của Nhiếp Nhiên khiến Hoắc Hoành không nhịn được bật cười, anh giống như đang dỗ trẻ con, ôm chặt cô trong lòng, vỗ về nói:
Được rồi, anh biết em khó chịu rồi, cùng lắm thì lát nữa sẽ ném cô ta trên đảo.
Nhiếp Nhiên lập tức vùng vẫy, dựng mày lên,
Ném lên đảo cái gì, anh sợ cô ta không tìm được kho vũ khí đạn dược của anh đúng không?
Cô thấy Hoắc Hoành cười híp mắt, giận đến nỗi muốn tát cho anh một cái.

Nhưng lúc này Hoắc Hoành không hiểu được tâm trạng của cô, anh thấy Nhiếp Nhiên phiền muộn tức giận giống như con mèo nhỏ xù lông thì chỉ cảm thấy vui vẻ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.