Chương 1819: Rốt cuộc người này có lai lịch thế nào?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 509 chữ
- 2022-02-10 09:23:47
Nhiếp Nhiên thấy cô ta chặn ở trước mặt thì không nói nhiều, xoay người kéo Hoắc Hoành xông ra ngoài cửa.
Mấy tên bên t8rong đang bị giam chân không phân thân ra được hô lên,
Còn có hai người chạy ra ngoài cửa nữa, mau đuổi theo!
Người vừa chạy3 từ trên tầng xuống nghe thấy, vội vàng chạy ra ngoài cửa.
Đáng tiếc bị cô gái kia đạp của một cái, ngăn lại.
9Nhiếp Nhiên và Hoắc Hoành thành công chạy trốn từ bên trong ra, lên thẳng một chiếc xe của bọn chúng.
Nhiếp Nhiên ngồi6 trên ghế lái hỏi Hoắc Hoành bên cạnh,
Anh cảm thấy chiếu và tha để bắt thật này của cô ta thể nào?
Rất chân thực.
Đúng vậ5y, rất chân thực! Cô gái đó dường như là không muốn liên lụy đến hai người vô tội bọn họ, cho nên dùng sức của một mình mình để chống lại đám đàn ông kia.
Dưới tình hình đó, cô ta yếu đến nỗi ngay cả đi bộ cũng lảo đảo mà lại dám làm như vậy.
Nếu như tất cả những điều này là thật, Nhiếp Nhiên thật sự không thể không bội phục cô ta.
Thế nào, có muốn cứu cô ta không? Bây giờ vẫn còn kịp.
Hoắc Hoành nhìn thấu sự do dự của Nhiếp Nhiên, cười hỏi.
Nhiếp Nhiên hoàn hồn lại, ném lại một câu,
Không cứu.
Sau đó, cô khởi động xe, nhanh chóng đi vào làn đường.
Khách sạn bọn họ ở nằm cuối con phố, muốn đi ra ngoài nhất định phải vòng qua cái khách sạn nhỏ đó mới được.
Nhiếp Nhiên vòng một vòng sau đó trở lại của khách sạn, thấy cô gái kia bị người đạp mạnh từ bên trong cửa kính khách sạn ra, ngã ở cửa.
Một cơ hội cuối cùng.
Hoắc Hoành ngồi ở trên ghế phụ nhắc nhở một câu:
Vừa rồi cô ta đã giúp em ngăn cản đám người kia lại.
Theo từng câu nhắc nhở của Hoắc Hoành, vẻ mặt Nhiếp Nhiên càng trở nên khó coi hơn, không nhịn được quát một tiếng,
Im miệng!
Nhưng mắng thì mắng, cuối cùng cô vẫn nghiến răng xoay vô lăng, quay đầu xe lại.
Sau đó cô phanh gấp một cái, xe dừng ở bên cạnh cô gái kia.
Lên xe!
Nhiếp Nhiên lạnh lùng nói với cô ta.
Cô gái kia vốn nhân lúc bọn chúng đá ra ngoài, đang định chạy đi, nhưng quay đầu lại thấy xe của Nhiếp Nhiên chặn ở trước mặt mình, lập tức cau mày, quát:
Sao hai người còn chưa đi! Đi mau!
Tôi bảo cô lên xe!
Nhiếp Nhiên bỗng nhiên nâng cao giọng, lạnh lùng ra lệnh.
Cô gái kia ngẩn ra một chút, thấy đám người kia đã lao ra nên không lề mề nữa, lập tức mở cửa chui vào bên trong xe.
Nhiếp Nhiên đạp chân ga, xe giống như mũi tên rời cung phóng ra ngoài.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.