Chương 1901: Con muốn trở nên mạnh mẽ giống như chị ấy
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 583 chữ
- 2022-02-19 08:20:03
Trước kia, khi chưa vào học trường quân đội, các bạn cùng trường cũ đều rất sợ nó, đi tới đâu nó cũng vô cùng oai phong.
Nhưng khi n8ó thấy Nhiếp Nhiên lợi hại giải quyết hết đám người kia như vậy, mà mình lại phải nấp ở sau lưng cô, sự tương phản đó khiến nó hiểu những t3hứ gọi là oai phong trước kia đều là giả tưởng mà thôi.
Cho nên, nó nhất định phải học ở trường quân đội! Phải cố gắng học tập chăm9 chỉ, cố gắng trở nên lợi hại như cô mới được! Diệp Trận không biết những suy nghĩ ở trong lòng nó, thấy nó giống như ma làm đòi học ở trườ6ng quân đội, chỉ có thể nhắc nhở:
Nhưng bây giờ trường học đã khuyên con thổi học rồi! Con còn đi sao được!
Vậy thì đổi trường khác, con5 không tin chỗ khác không có trường quân đội để học.
Nhiếp Dập nhẹ nhàng nói.
Đổi trường khác? Con nghĩ dễ thế à? Với cái đống ghi chép đánh nhau trong hồ sơ của con, trường quân đội nào chịu nhận con!
Nhiếp Thành Thắng bị thái độ dửng dưng của nó chọc giận sôi máu.
Nhiếp Dập do dự mấy giây, cuối cùng vẫn tha thiết nói:
Ba, lần này con nhất định sẽ học hành tử tế! Ba tin con đi! Chắc chắn con sẽ không gây phiền toái cho ba nữa.
Tin con? Nếu con thật sự muốn học, bây giờ cũng sẽ không bị đuổi học về nhà! Còn dám bảo ba tin con! Ba cảnh cáo con, đừng có mà giở trò nữa, dù sao ba cũng không trông cậy vào con làm rạng rỡ tổ tông cho nhà họ Nhiếp nữa rồi, con an phận học hành cho ba.
Câu nói cuối cùng khiến Diệp Trần giật thót,
Thành Thắng, ông nói cái gì thế, Nhiếp Dập là con trai duy nhất của ông, ông không trông cậy vào nó thì trông cậy vào ai!
Bà bảo tôi trông cậy vào nó? Thằng nhóc này văn võ chẳng ra sao, có khác gì kẻ vô dụng! Vừa vào trường học là chỉ biết đánh nhau, bà bảo mật Sư đoàn trưởng như tôi phải để mặt mũi ở đâu? May mà tôi ném nó vào trường quân đội, chế độ ở trường học coi như nghiêm khắc, nếu như là trường học nội trú bình thường, dính phải thứ gì xấu, tôi thà không cần đứa con trai này còn hơn!
Nhiếp Thành Thắng nói năng không kiêng dè khiến sắc mặt Diệp Trân trắng bệch.
Bà ta cảm thấy ngực mình co thắt đau đớn, giận đến nỗi tay cũng hơi run rẩy,
Nhiếp Thành Thắng! Tôi liều mạng mới sinh được con trai cho ông, bây giờ ông lại nói với tôi như vậy?! Ông có còn lương tâm nữa không hả?
Năm đó, Diệp Trận khó sinh, vất vả ba ngày ba đêm mới mẹ tròn con vuông.
Những chuyện này Nhiếp Thành Thắng đều biết.
Ông ta thấy Diệp Trần đau buồn phẫn nộ chỉ trích mình thì cũng biết mình nói sai rồi, nhưng đang trong cơn bực bội nên ông ta không nhượng bộ được, chỉ có thể đen mặt ngồi ở trên sofa im lặng không nói gì.
Bầu không khí trong phòng khách lại rơi vào bế tắc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.