• 6,911

Chương 1945: Lại có chiêu sau? - cho em một lý do


Vừa mới đến tầng một nơi tổ chức tiệc rượu, cô đã thấy chú Trần đứng ở cửa, đang nhìn xung quanh, Cô hít sâu một hơi, ổn định lại hơ8i thở của mình, mới bước đến cửa bữa tiệc.

Chú Trần vừa nhìn thấy cô đi từ ngoài cửa vào, không nhịn được thấp giọng trách 3cứ:
Cô đi đâu thế, tại sao muộn thế này rồi mới về!

Tôi đi sấy quần áo.

Sao thế, đã xảy ra chuyện gì à?
Nhiếp Nhiên bìn9h tĩnh hỏi.
thương hoa nhất?
Lưu thiếu gia kia rõ ràng không theo kịp mạch suy nghĩ của cô, ngẩn ra, sau đó nghe thấy Nhiếp Nhiên tiếp tục nói:
Ngày đó chắc là ba anh vui lắm nhỉ, anh không đắc tội một đóa hoa nào cả.

Lưu thiếu gia nghe thấy thế mới hiểu ra, người ta đâu có đang khen hắn, rõ ràng là đang châm chọc hắn! Hắn lúng túng gãi mũi,
Tôi cũng là thân bất do kỷ, không bằng dùng một ly rượu để hóa giải đi, cô thấy sao?
Nói rồi hắn đưa một ly rượu vang tới.

Thật là trùng hợp, chúng ta lại gặp nhau rồi.
Lúc này, một người đàn ông đi từ phía xa đến, Nhiếp Nhiên quay đầu lại nhìn, là tên thiếu gia lần trước.

Chào Lưu thiếu gia.
Nhiếp Nhiên mỉm cười chào hỏi khách sáo.
Mắt Lưu thiếu gia kia sáng lên, cao hứng hỏi:
Cô nhớ họ của tôi à?

Dĩ nhiên rồi, anh khiến tôi nhớ rất sâu sắc.
Câu trả lời của Nhiếp Nhiên khiến hắn hơi kích động,
Có thật không?

Đương nhiên rồi, trong những người đàn ông tôi quen, anh là người thương hoa nhất.
Thương...
Chú Trần chỉ đồng hồ đeo tay của mình, hỏi:
Quần áo của cô phải sấy mất hai tiếng à?

Tôi là vệ sĩ thân cận c6ủa Nhị thiếu, dù sao cũng phải để ý đến hình tượng mới được, nếu không sẽ làm mất mặt mũi của Hoắc thị
Một câu nói của Nhiếp Nhiên5 hoàn toàn đánh bại ông ta.
Chú Trần thật sự không làm gì được cô, oán hận trợn mắt nhìn cô một cái, sau đó ra lệnh cho cô rim đây không được tùy ý đi lại nữa, rồi mới rời đi.
Giải quyết xong chuyện này rồi, Nhiếp Nhiên lại quay vào trong phòng tiệc, cô tìm một góc không bắt mắt đứng đó.

Xin lỗi Lưu thiếu gia, tôi đang làm việc, không thể uống rượu.

Đúng đúng đúng, là tôi nhất thời quên mất, lại không để ý.
Lưu thiếu gia lại chưa từ bỏ ý định đổi sang một ly nước chanh,
Vậy dùng đồ uống thay rượu cũng được.

Quy tắc đầu tiên của vệ sĩ là lúc làm việc không được động đến bất cứ loại nước và đồ ăn nào, nếu không sẽ vi phạm quy tắc, và tôi sẽ bị đuổi.

Không biết Lưu thiếu gia có thù oán gì với tôi, mà lại muốn đập bát cơm của tôi

thé?


Nói xong, không đợi Lưu thiếu gia phản ứng, cô đã rời đi.

Cô vừa mới đi ra khỏi cái góc đó đã gặp ngay Hoắc Hoành đàm phán xong đi xuống tầng.

Anh nâng ly rượu nhìn Lưu thiếu gia cách đó không xa, hỏi:
Sao thế?

Không sao, một con ruồi mà thôi.
Hoắc Hoành cười dịu dàng,
Con ruồi? Anh nhớ hồi đó không phải em nói chuyện với cậu ta rất vui vẻ sao?
Lời anh rõ ràng mang theo ý ghen.

Nhiếp Nhiên cũng cười khẽ,
Em cũng nhớ hình như Cửu Miêu và anh không có quan hệ gì, tại sao anh phải giúp cô ta như vậy?
Hoắc Hoành hơi khựng lại,
Giải quyết xong rồi à?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.