Chương 1957: Nghi ngờ - hiếm khi nổi giận
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 489 chữ
- 2022-02-19 08:25:10
Nhìn từ góc độ trong ảnh, đa phần đều là lấy từ camera.
Chú Trần hừ lạnh nói:
Những thứ này đều là ảnh cô đã từng ngụy trang ra vào c8ông ty của Lưu Chẩn! Có những thứ này rồi, cho dù cô muốn chối cãi cũng không được!
Nhiếp Nhiên đã chuẩn bị tinh thần đánh chết cũng không t3hừa nhận rồi, cô bật cười,
Dùng kiểu ảnh này để xác nhận tôi thì đúng là quá hoang đường rồi! Dù sao chú cũng phải chụp cô ta lúc đã tẩy tra9ng, sau đó làm một bản so sánh mới được.
Lúc anh nhìn thấy cảnh tượng trong phòng thì vẻ mặt hơi khựng lại, sau đó hỏi:
Có chuyện gì thế này?
Hoắc Khải Lãng nhìn thẳng vào Nhiếp Nhiên ở trước mặt, quát Hoắc Hoành,
Đi ra ngoài!
Chú Trần lập tức đi tới bên cạnh Hoắc Hoành làm ra một động tác mời:
Nhị thiếu, lão gia bảo cậu đi ra ngoài.
Nhưng sao Hoắc Hoành có thể rời đi vào lúc này được, anh đứng đó hỏi:
Ba, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Chỉ tiếc, không có ai nói cho anh biết.
Tôi hỏi lại có một lần cuối cùng, rốt cuộc cô là ai!
Hoắc Khải Lãng nhắm súng vào Nhiếp Nhiên, chất vấn.
Ông ta đứng phắt lên khỏi ghế, giơ khẩu súng lên nhắm vào cô.
Lúc ông ta kéo chốt an toàn ra, cửa bị đẩy ra.
Ánh mắt Nhiếp Nhiên lạnh lùng, cô gằn từng chữ,
Tôi là Diệp Nhiễm!
Vừa dứt lời,
đoàng!
- một tiếng súng vang lên.
Trong nháy mắt đó, cánh tay Nhiếp Nhiên đột nhiên bị kéo một cái, cả người cô ngã nhào vào vòng tay sau lưng.
Ba.
Tiếng Hoắc Hoành kịp thời vang lên ở cửa.
Tôi khuyên cô tốt nhất có thể nghĩ kĩ rồi hãy nói, nếu không viên đạn ở khẩu súng này sẽ xuyên qua đầu cô đấy.
Nói rồi, Nhiếp Nhiên thấy ông ta mở ngăn kéo bên phải ra, lấy khẩu súng màu đen ở bên trong ra đặt nhẹ lên bàn.
Nhiếp Nhiên nhìn chằm chằm khẩu súng kia một lúc, cuối cùng mới trầm giọng, vẻ mặt không thay đổi:
Tôi nói rồi, đó không phải là tôi.
Cô vừa mới dứt lời, trong mắt Hoắc Khải Lãng đã lóe lên sự u ám.
Chú Trần, chú muốn hãm hại tôi, làm ơn làm có tâm một chút được không?
Cô!
Chú Trần bị cô6 chọc giận, tức ngực không chịu nổi.
Lúc này, Hoắc Khải Lãng lùng u ám nói,
Từ trước đến nay, ở Hoắc thị chỉ cần có nghi ngờ, không 5cần chứng cứ.
Nụ cười của Nhiếp Nhiên cứng đờ, lại chuyển tầm mắt lên người ông ta.
Hơn nữa cô còn nghe thấy một tiếng rên vang lên bên tai.
Á Hoành!
.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.