• 6,910

Chương 2012: Tôi đổi ý rồi


Nhiếp Nhiên chỉ nhếch khóe miệng lên, đến khi tay Ngô Sướng giơ đến trước mắt mình, cô mới nói:
Quá chậm rồi.
Vừa dứt lời, cô đã di chuyển nha8nh như chớp, chụp tay vào cổ anh ta.

Sức lực kia khiến sắc mặt Ngô Sướng tái mét.
May mà cô Diệp kịp thời nhìn thấy, nếu không để cho thằng ranh này lấy được súng rồi, vậy không phải hắn sẽ đi đời nhà ma à? Tên kia sợ hãi mãi, lại muốn tiến lên đạp phát nữa.
Nhiếp Nhiên thấy Lưu Hồng Văn cắn răng nằm dưới đất, bởi vì đau mà đổ đầy mồ hôi nhưng vẫn kiên cường không hé răng, cuối cùng vẫn lên tiếng chặn lại phát đạp kia,
Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa.

Mày thế này có tính là tự chui đầu vào lưới không?
Tiếng cười châm biếm của Nhiếp Nhiên khẽ vang lên bên tai, Ngô Sướng muốn vùng vẫ6y, lại bị Nhiếp Nhiên giữ chặt, căn bản không nhúc nhích được.
Lúc này, Lưu Hồng Văn đang anh dũng vật lộn với tên cướp biển kia dưới đ5ất, không hề biết đồng đội của mình đã bị khống chế.
Nếu không tạo sẽ phải rút súng nhắm vào đầu chiến hữu của mày đấy.
Nhiếp Nhiên lại nói.
Lời cô nói khiến trái tim Lưu Hồng Văn run lên.
Cho dù bọn chúng không nói, tôi cũng có cách biết.
Cô không muốn làm khó hai người này.
Bởi vì cô rất rõ ràng, bọn họ sẽ không nói.
Hắn vội bò dậy, đạp mạnh vào người Lưu Hồng Văn.

Mẹ kiếp, dám chơi trò ngấm ngầm với tao à!

Đồng thời cũng khiến tên cướp biển kia giật mình hoảng hốt.
Hắn lập tức nhìn xuống eo, quả nhiên thấy tay Lưu Hồng Văn đã đặt lên sóng của hắn.
Nhưng sau khi vào quân đội, trải qua một số chuyện, cô mới biết hóa ra còn có thứ thật sự quan trọng hơn bản thân, đó là lòng tin và chiến hữu.
Có buông Ngô Sướng ra, đẩy nhẹ anh ta đến bên cạnh Lưu Hồng Văn, ra lệnh:
Trói hai tên này lại.
Hai tên cướp biển đứng ở bên cạnh nhanh chóng lấy hai đoạn dây thừng trong túi của hai người ra, trói tay bọn họ ra phía sau.
Đến lúc này anh ta mới biết tại sao cô ta lại3 nói mình quá chậm.
Ngô Sướng mưu toan muốn biển Nhiếp Nhiên thành con tin, ngay trong nháy mắt đó đã bị thảm trở thành con tin của cô.9
Những người làm quân nhân, nếu như muốn bắt bọn họ làm chuyện bán đứng đơn vị, làm nguy hại chiến hữu, bọn họ đều sẽ nghiên chặt răng, dù có chết cũng sẽ không tiết lộ một chữ.
Trước kia cô luôn cảm thấy bản thân mới là quan trọng nhất, cho nên cô luôn không có cách nào hiểu được những người hy sinh vì người khác kia.
Khi anh ta khó khăn lắm mới sờ được đến sủng của gã kia, định rút ra thì bị giọng nói lạnh lùng của Nhiếp Nhiên ngăn lại,
Đánh đủ chưa, còn đánh tiếp khó bảo đảm chiến hữu của mày còn có thể tiếp tục sống đâu.
Lưu Hồng Văn ngẩng phắt đầu lên, giật mình nhìn Ngô Sướng đã bị bắt từ lúc nào.

Bỏ tay mày ra khỏi súng.
Lưu Hồng Vân và Ngô Sướng vật lộn, ánh mắt hai người bọn họ nhìn Nhiếp Nhiên đã sớm không còn vẻ sùng bái khi đó nữa, mà chỉ có thái độ thù địch,
Các người muốn làm gì, đừng mơ dùng chúng tôi làm con tin, tôi cảnh cáo các người...
Nhiếp Nhiên không muốn nghe nữa, vò quần áo nhét vào miệng bọn họ, lạnh lùng nhắc nhở,
Còn lải nhải nữa, tao sẽ ném chúng mày xuống đầm lầy làm chất dinh dưỡng.
Hai người kia bị một câu nói của cô dọa cho ngay cả tiếng ú ớ trong cổ họng cũng đều biến mất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.