• 6,910

Chương 2015: Há miệng chờ sung, ngồi chờ cá cắn c u


Nhưng trung bình mỗi người trong bọn chúng chỉ có lượng đạn dược cho một khẩu súng, làm sao có thể là đối thủ của những binh lính cảnh sát biển 8kia? Cho nên, đối với trận đánh này, bọn chúng cảm thấy mình thua chắc rồi.

Chỉ có Cửu Miêu cảm thấy là chưa chắc.
Hắn không phủ nhận cách này của Nhiếp Nhiên rất tốt, dùng những người đó ép cảnh sát biển rút lui đúng là có tác dụng hơn so với giết chết, nhưng thường là tưởng tượng tốt đẹp thì hiện thực lại rất khắc nghiệt.
Ngộ nhỡ không kịp thực hiện cách này, bị đám người kia bao vây thì làm thế nào?
Làm như vậy không phải chúng ta sẽ bại lộ sao?
Phó lão đại e dè nói.
Đây đúng là nói chuyện viển vông mà! Nhìn gương mặt kinh ngạc đến biến dạng của Phó lão đại, Nhiếp Nhiên lại gật đầu,
Đúng vậy, bắt sống.
Tôi muốn bắt những người đó làm mồi dụ để bắt hết những người định cứu viện kia.

Tôi muốn các người bắt sống bọn chúng.

Bắt sống?
Hắn quá kinh ngạc nên giọng nói cũng không tự chủ được tăng cao thêm mấy phần.
Hắn không nghe lầm chứ? Có phải cô Diệp bị kích thích gì không, rõ ràng một giây trước vẫn còn đang tìm chỗ trốn, một giây tiếp theo lại bảo bọn chúng đi bắt sống những cảnh sát biển kia.
Đến lúc đó chúng ta sẽ có quân bài trong tay.


Nhưng làm như vậy được chứ?
Phó lão đại do dự hỏi.
Từ trước đến3 giờ Nhiếp Nhiên luôn xảo trá, nếu như động tay động chân vào con đường nhất định phải đi qua kia, thu hút từng nhóm binh lính kia tới, nói khô9ng chừng thật sự có thể khiến đối phương bị diệt toàn quân.

Nhưng mà cô Diệp, vừa nãy không phải cô còn nói với các anh em là cố gắng 6không giao chiến chính diện với đám binh lính kia, thậm chí còn dặn đi dặn lại là không được giết bọn chúng, tránh bị phản công sao?
Phó lão đ5ại không hiểu rốt cuộc là nguyên nhân gì đã kích thích dây thần kinh vốn dĩ thận trọng của cô.
Nhiếp Nhiên quay đầu qua nhìn hắn ta,
Thứ nhất, tôi bảo các người giao chiến chính diện với bọn chúng lúc nào? Thứ hai, tôi bảo các người giết chết bọn chúng lúc nào?

Vậy nếu không giết, chúng ta đi làm gì?

Tự thú à?
Nhiếp Nhiên liếc hắn,
Anh tưởng là bây giờ anh chưa bại lộ à?
Phó lão đại lập tức nghẹn họng.

Được rồi, thật ra thì lúc bọn chúng bị những cảnh sát biển kia truy đuổi đã bại lộ rồi.

Nhiếp Nhiên nhìn sắc trời đã sáng rõ, giục đám người kia:
Đi mau thôi, nếu không bỏ lỡ cơ hội này, chúng ta chỉ có thể tiếp tục trốn thôi.
Vậy là dưới mệnh lệnh của cô, mỗi người ôm một suy nghĩ riêng cùng nhau hướng đến con đường nhất định phải đi qua kia.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.