Chương 2027: Tôi làm việc, không tới lượt cô nhúng tay vào!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 570 chữ
- 2022-02-19 08:30:17
Nhiếp Nhiên nghịch bộ đàm, yên lặng chờ đợi câu trả lời sau hai tiếng nữa của ông ta.
Cô Diệp, chúng tôi đã trói hết những tên đó rồi, bây gi8ờ phải làm thế nào?
Lúc này Phó lão đại đi từ phía xa đến.
Nhiếp Nhiên ngẩng đầu lên nhìn các binh lính vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê3 rồi nói:
Đợi.
Phó lão đại mơ hồ hởi:
Đợi cái gì?
Vừa nãy tôi đã đàm phán đơn giản với bọn chúng, định đổi một con tin làm tiền đặt cược, đó là 9một phần tiền đặt cược tốt hơn.
Nhiếp Nhiên lắc cái bộ đàm trong tay, khẽ mỉm cười với Phó lão đại.
Vừa rồi dưới tình huống khẩn cấp, bọn chúng chỉ mải lột đồ, căn bản không có thời gian nghiên cứu.
Bây giờ dù sao cũng ngồi không, bọn chúng dựa theo lời nói của Cửu Miêu rồi bắt đầu tháo ra nghiên cứu từng thứ một.
Nhưng thật ra thì bọn chúng cũng không nghiên cứu được cái gì.
Phó lão đại không hiểu rốt cuộc tiền đặt6 cược này sẽ tốt thế nào, nhưng hắn hiểu cô Diệp làm việc nhất định là có lý, hắn chỉ cần nghe theo là được.
Vì thế hắn không nói thêm gì nữa5, quay về chỗ cũ vừa canh chừng những binh lính kia vừa đợi tiền đặt cược tốt hơn mà Nhiếp Nhiên nói.
Đám cướp biển kia ngồi quây quần một chỗ bắt đầu nghiên cứu cẩn thận những đồ vừa vơ vét được.
Ban đầu, Nhiếp Nhiên đã đập nát rồi ném hết định vị GPS cùng với máy bộ đàm vào trong vũng bùn rồi, bây giờ chỉ còn lại một cái bộ đàm có thể liên lạc với Nhiếp Thành Thắng, lại còn là ở trong tay cô.
Còn những thứ khác trong túi cũng chẳng có gì ngoài bằng đạn, dao găm, đèn pin kiểu nhỏ, còn có một ít đồ ăn bình nước cùng với đồ dùng chữa bệnh...
Cửu Miêu thì chẳng có hứng thú gì với những thứ này, thế là cô ta đi đến chỗ Nhiếp Nhiên.
Đám cướp biển kia thấy thế, cho là đôi tình nhân nhỏ này muốn nói chuyện riêng nên đều rất thức thời không đi qua đó quấy nhiễu bọn họ.
Tôi muốn nói chuyện với cô.
Cửu Miêu đứng yên ở trước mặt Nhiếp Nhiên, bình tĩnh nói.
Nhiếp Nhiên ngẩng đầu lên cười, trêu đùa:
Sao thế, lại muốn nói chuyện đời người với tôi à?
Sau đó cô liếc mắt ra hiệu chỗ trống bên cạnh.
Cửu Miêu ngồi xuống bên cạnh cô, nhìn phía trước, lạnh giọng hỏi:
Tiếp theo cố định làm gì?
Đàm phán với bọn chúng để đổi một người.
Nhiếp Nhiên chống hai khuỷu tay lên trên sườn núi phía sau, nằm ngửa xuống, nhìn có vẻ rất nhàn hạ.
Cửu Miêu cau mày lại,
Đổi người? Tại sao phải đổi người?
Bắt nhiều người như vậy rất dễ xảy ra sơ suất, bắt một người quan trọng nhất thì ổn thỏa hơn, như vậy cũng tiện đàm phán điều kiện với bọn chúng, bắt bọn chúng rời đi.
Để bọn chúng rời đi?! Chẳng lẽ cô vẫn muốn giữ nơi này thay anh ta à?
Cửu Miêu quay đầu sang, kinh ngạc nhìn Nhiếp Nhiên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.