• 6,903

Chương 2101: Cô gái này chính là một người điên!


Lý Tông Dũng thấy sắc mặt Nhiếp Nhiên hơi kỳ lạ liền chủ động tiễn ông ta xuống tầng thay cô.

Trên đường đi, sắc mặt Nhiếp Thành Thắng r8ất khó coi..

Nếu như không phải là Diệp Trần nói những lời đó, ông ta sẽ không tới đây để bị bẽ mặt như vậy! Ông ta miễn cưỡng nói chuy3ện với Lý Tông Dũng mấy câu rồi mới lên xe rời khỏi đơn vị dự bị.
Đúng là một cô gái điên! Không quan tâm được gì nữa, Lý Tông Dũng quay thẳng về, xông vào phòng nghỉ.
Nhiếp Nhiên đứng ở đó không nhúc nhích, nhưng sắc mặt trắng giống như tờ giấy, trên trán thậm chí còn rỉ ra một lớp mồ hôi.

Cô điên rồi à! Cô có biết tiêm loạn như vậy sẽ trúng độc chết không?
Lý Tông Dũng khiển trách.
Nhiếp Nhiên nhếch miệng cười, giọng đã không còn bình tĩnh thoải mái giống như vừa rồi, mà vô cùng yếu ớt,
Nếu tôi không ra ngoài, ông đã xong đời rồi.
Nói xong, cô hoàn toàn không kiên trì được nữa, nghiêng người ngã xuống.
Lý Tông Dũng trợn mắt, hô to:
Nhiếp Nhiên!
May mà ông phản ứng nhanh nhạy, kịp thời chạy đến đỡ lấy cô, nhưng Nhiếp Nhiên đã ngất đi, không có phản ứng gì nữa.

Mau, mau đưa cô ấy đến bệnh viện!
Ông ra lệnh cho hai người sau lưng.
Lên xe không lâu, điện thoại của ông ta vang lên, là Diệp Trần gọi đế9n.
Nhiếp Thành Thắng đè nén lửa giận trong lòng, bấm nút nghe, lạnh lùng nói
alo
.
Diệp Trận ở đầu kia điện thoại vội vàng hỏi6:
Sao rồi? Nhiếp Nhiên có ở trong đơn vị không?
Nhiếp Thành Thắng nghe thấy giọng bà ta hào hứng, sắc mặt lập tức đen sì nghiến răng nói:
Sa5u này, bà không cần phải bận tâm đến những chuyện này nữa!
Nói rồi ông ta cúp máy luôn.
Kít! Xe phanh gấp một tiếng.
Dưới ánh đèn lớn, Lý Tông Dũng thấy có hai người bước từ trên xe xuống, vội vàng chạy qua chỗ ông ta.
Khi bọn họ đến gần, ông mới nhìn rõ hóa ra là hai người đã cứu Nhiếp Nhiên từ dưới biển lên.
Rõ ràng buổi chiều trước khi đi gặp Nhiếp Thành Thắng, khi ông gọi điện thoại tới thì Nhiếp Nhiên vẫn đang hôn mê.
Vậy mà chỉ bốn tiếng sau cô gái này đã bình an vô sự xuất hiện ở trong đơn vị, còn mặc đồ rằn ri.
Hóa ra là cô tự tiêm thuốc cho mình, mặc quần áo của người khác, thậm chí còn hủy cả thạch cao trên người mình.
Nếu không nể tình khoảng thời gian vừa rồi bà ta hết lòng hết dạ chăm sóc mình, làm sao ông ta có thể nói chuyện tử tế thế này? Ông ta lại nhét điện thoại vào trong túi.
Xe lao nhanh đến sân bay.
Cuối cùng Lý Tông Dũng cũng tiễn được Nhiếp Thành Thắng ra khỏi cổng đơn vị dự bị, vừa mới định về phòng nghỉ thì đã thấy có một chiếc xe lao nhanh từ xa đến.

Sao hai người lại đến đây?
Lý Tông Dũng cau mày hỏi.
Giọng một người đàn ông trong đó vô cùng nóng nảy,
Còn không phải là do cô gái điên đó sao? Cô ta mới vừa tỉnh lại nghe thấy chúng em nói chuyện điện thoại với thầy, nhân lúc chúng em không chú ý trộm thuốc của lão Phùng, tiêm cho mình một mũi Theobromine, còn trộm quần áo của chúng em để trốn đi, chúng em không đuổi kịp.

Cái gì?
Lý Tông Dũng nghe xong lập tức kinh hãi.
Ông đã cảm thấy Nhiếp Nhiên là lạ mà.
Người đàn ông được gọi là lão Phùng lập tức ôm Nhiếp Nhiên lên, người còn lại thì nhanh chóng xuống tầng khởi động xe.

Lý Tông Dũng theo sát ở phía sau, hơn nữa không ngừng gọi điện thoại, bảo bệnh viện quân y nhanh chóng chuẩn bị các biện pháp cấp cứu.

Ra đến xe, lão Phùng đặt Nhiếp Nhiên ngồi lên sau xe, còn mình thì ngồi ghế phụ.

Lý Tông Dũng cũng ngồi vào ghế sau.

Chiếc xe lao nhanh ra khỏi cổng đơn vị dự bị.

Các binh lính vừa mới huấn luyện dã ngoại trở về thấy xe của Lý Tông Dũng lướt qua bên cạnh bọn họ giống như một cơn gió thì đều tò mò.


Đó là xe của tiểu đoàn trưởng à?
Một binh lính nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.