Chương 2122: Con người đều sẽ có lúc mơ hồ - kế hoạch thành công rồi
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 569 chữ
- 2022-02-19 10:13:28
Nhưng hồi đó nếu như tôi không giữ Thiên Dạ lại thì sẽ không xảy ra chuyện này.
Nhiếp Nhiên cau mày cẩn thận quan sát anh ta một lúc,
Có phải8 hồi đó thấy bị tôi bỏ thuốc, nên đầu óc hỏng luôn rồi không?
An Viễn Đạo nghẹn họng, tức giận dứt khoát không tiếp tục nói chuyện với cô nữa,3 anh ta phất tay, ngồi lên cái xe ba bánh cũ kĩ kia.
Cô có thể đi về rồi, tay đau đừng có chạy loạn.
Nhiếp Nhiên lại giữ anh ta lại, 9
Bây giờ tôi đâu chỉ đau tay, cả người tôi đều không khỏe!
Cô cho là An Viễn Đạo cùng lắm chỉ bị đả kích mấy hôm, sau một thời gian sẽ đỡ.
Dù sao Thiên Dạ cũng do một tay anh ta chăm sóc dạy bảo, nhưng cô không thể ngờ An Viễn Đạo lại bị đả kích đến mức phải từ chức.
H5ơn nữa còn bởi vì chuyện của Thiên Dạ mà quy tất cả trách nhiệm về mình.
An Viễn Đạo thấy cô cau mày thì nóng nảy nói:
Tôi có ở trong đơn vị hay không thì liên quan gì đến cô? Cô cũng đâu phải là lính của tôi!
Nhưng thấy như bây giờ, quá nửa nguyên nhân là bởi vì tôi.
Cô đã nợ Cổ Lâm đủ nhiều rồi, An Viễn Đạo cần gì phải chen vào nữa? Anh ta còn chê mình chưa đủ loạn hay sao! An Viễn Đạo dửng dưng khoát tay một cái,
Không liên quan đến cô, tôi chỉ cảm thấy mình không thể nào đảm nhiệm chức vụ sĩ quan huấn luyện nữa thôi.
Thầy nói không thể đảm nhiệm là không thể đảm nhiệm à? Thầy bị chướng ngại tâm lý hay là tay chân tàn phế? Không, tôi thấy đầu óc thầy có vấn đề!
Nhiếp Nhiên thật sự bị chứng
trầm cảm sau sinh
của anh ta làm cho tức giận đến nói thẳng toẹt ra, làm cho An Viễn Đạo giận đến nỗi trợn mắt.
Nhiếp Nhiên! Chú ý lời nói của cô! Bây giờ tôi không muốn nói chuyện này, cô mau về đi!
An Viễn Đạo nói xong hất tay cô ra, lái xe rời khỏi chợ.
Nhiếp Nhiên cau chặt mày đứng tại chỗ.
Lúc cô bắt xe trở lại bệnh viện, đã là hoàng hôn rồi.
Cô trở lại phòng bệnh của mình, việc đầu tiên làm chính là gọi điện thoại cho Lý Tông Dũng.
Lý Tông Dũng bắt máy rất nhanh.
Sao thế?
Giọng ông truyền tới, mang theo tiếng gió cùng tiếng lắc lư trong xe hơi mới có.
Rõ ràng ông vẫn còn ở trong xe.
Nhiếp Nhiên biết ông bận rộn nên không lãng phí thời gian nữa mà hỏi thẳng:
Tại sao An Viễn Đạo phải rời khỏi đơn vị dự bị?
Lý Tông Dũng ngập ngừng mất mấy giây mới đáp:
Chuyện này là tự cậu ta đề nghị.
Tức là từ sau chuyện đó, thầy ấy không hề trở về đơn vị, đúng không?
Nhiếp Nhiên hỏi.
Ừ.
Từ lúc ở bệnh viện, cậu ta đã xin báo cáo yêu cầu chuyển đi rồi.
Lúc ấy ngài đồng ý à?
Nhiếp Nhiên cảm thấy không có khả năng lắm, vị trí của An Viễn Đạo ở đơn vị dự bị khá quan trọng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.