• 6,911

Chương 2168: Eq thấp - phân biệt đối xử


Tiếng gõ cửa vang lên cắt ngang lời y tá trong phòng.


Xem ra bác sĩ Tống của chúng ta bận quá nhỉ, trừ chữa bệnh cứ8u người còn phải bổ sung vật phẩm nữa.
Nhiếp Nhiên đẩy cửa ra, dựa vào khung cửa, cười nói.

Tống Nhất Thành đang n3gồi lật xem tài liệu nghe thấy giọng nói này, quyển sách trên tay rơi thẳng xuống bàn.

Anh ta kinh ngạc ngẩng đầu l9ên, sau khi nhìn thấy người nửa năm mới gặp, anh ta đứng phắt lên khỏi ghế.

Vẻ mặt bình tĩnh khi đối xử với người k6hác của anh ta đã đổi thành vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy Nhiếp Nhiên.


Nhiếp Nhiên?
Nhiếp Nhiên đi từ cửa vào, 5
Nửa năm không gặp, bác sĩ Tổng của chúng ta vẫn đẹp trai phong độ y như trước.
Tống Nhất Thành thấy cô yên ổn đứng ở trước mặt mình, còn có thể trêu đùa mình thì cười hỏi:
Vậy cô có bị tôi mê hoặc không?

Khỏi, fans hâm mộ của anh nhiều như vậy, tôi không mù quáng đến tham gia náo nhiệt đâu.
Câu nói nhìn như tùy ý của Nhiếp Nhiên lại khiến y tá ở bên cạnh vừa lúng túng vừa bực mình.

Cô ta lúng túng là vì trong lòng mình có quỷ, sợ bị Nhiếp Nhiên nói như vậy sẽ bị lộ.

Mà cô ta tức giận là vì lúc Nhiếp Nhiên nói lời này không phải là đang nhắm vào mình, nếu như mình nhảy ra, há chẳng phải là khẳng định à? Lúc y tá kia đang không ngừng giậm chân trong lòng, Tống Nhất Thành ở bên cạnh nghe ra thâm ý trong lời nói của cô, sau đó khẽ mỉm cười, quay lại nói với y tá kia:
Cô đi ra ngoài trước đi.
Y tá kia ngẩn ra, sau đó chỉ Nhiếp Nhiên,
Vậy cô ấy...

Để tôi tiếp đón là được rồi.
Tống Nhất Thành nói xong câu này lại ngồi xuống trước bàn làm việc của mình, không để ý tới y tá kia nữa, mà quay sang nói chuyện với Nhiếp Nhiên.

Y tá kia thấy Tống Nhất Thành vui vẻ nhiệt tình, thái độ hoàn toàn khác lúc đối xử với mình thì trong lòng càng thêm bức bối.

Nhưng thấy hai người kia hoàn toàn không để ý tới mình, cuối cùng cô ta chỉ có thể khó chịu rời đi.

Cô ta vừa đóng cửa lại, Nhiếp Nhiên đã quay đầu nhìn ra phía cửa, sau đó nói với Tống Nhất Thành:
Mới sáng sớm tôi đã chạy tới giải quyết cho anh một người, có phải anh nên cảm ơn tôi không?
Tống Nhất Thành nhướng mày cười nói:
Tôi lấy thân báo đáp nhé?
Nhiếp Nhiên cau mày lại, làm ra vẻ nghiêm túc nói:
Sao con người anh lại lấy oán báo ơn như thế hả?
Tống Nhất Thành ngẩn ra, sau đó bật cười,
Nửa năm không gặp, cô hoạt bát hơn nhiều đấy.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.