Chương 2175: Bệnh nhân không nghe lời nhất
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 497 chữ
- 2022-02-19 10:18:40
Vì vậy anh ta xụ mặt xuống, nhìn chằm chằm cô, nói:
Nhưng cô đừng tưởng như vậy là xong rồi, xương tay cô bị rạn là sự thật, cho d8ù dùng thuốc thì tay cô vẫn sẽ tổn thương, cho nên đến khi sát hạch kết thúc, lập tức cùng tôi trở về tiếp nhận điều trị.
Nhiếp N3hiên rất ngoan ngoãn giờ ba ngón tay ra thề,
Nhất định, tôi bảo đảm!
Chỉ cần có thể chịu đựng qua sát hạch mùa hè, tất cả những 9thứ khác đều không phải là vấn đề.
Tống Nhất Thành thật sự là không làm gì được cô.
Nhiếp Nhiên cúi đầu, coi như không nhìn thấy.
Lát nữa lúc tiêm sẽ hơi đau, cô cố gắng một chút.
Động tác của Tống Nhất Thành rất nhẹ nhàng, cũng rất thành thục.
Nhiếp Nhiên không nhịn được phì cười,
Nói thật, anh có sự kiên nhẫn này thì không nên ở quân đội, mà nên đến bệnh viện nhi.
Tống Nhất Thành ngước mắt lên lườm cô,
Tôi tốt bụng nhắc nhở cô, cô còn trêu chọc tôi, có tin lát nữa tôi khiến cô đau kêu cha gọi mẹ không hả.
Được thôi, để tôi thử xem, tôi chưa bao giờ đau đến mức phải kêu cha gọi mẹ cả.
Tống Nhất Thành nghe vậy, suy nghĩ muốn tiêm mạnh lập tức tiêu tan, rồi lại than thở:
Đó là bởi vì cô quá giỏi chịu đựng.
Ngoại trừ không quan tâm đến tính mạng, giỏi chịu đựng ra, quan trọng nhất là từ trước đến giờ cô không hề kêu đau.
Đến bây giờ anh ta vẫn nhớ ngày đó lúc truyền máu xong, truyền đường glucose cho cô, sau khi tỉnh lại cô muốn gặp Cổ Lâm, thô lỗ rút luôn kim truyền ra, Thậm chí vì thế mà còn bị rách ra một vết lớn mà cũng coi như không có chuyện gì.
Anh ta đi ra ngoài dặn dò y tá6 kia một tiếng.
Y tá kia nghe xong vội vàng gật đầu, cầm kim tiêm cùng thuốc vào.
Cô ta rất thuần thục chuẩn bị ổn5 thỏa tất cả, định sát trùng cho Nhiếp Nhiên, sau đó chuẩn bị tiêm thuốc.
Nhưng tay cô ta còn chưa chạm vào Nhiếp Nhiên, Tống Nhất Thành đã nói:
Để tôi tiêm cho, cô có thể đi ra ngoài rồi!
Y tá kia vốn còn muốn mượn cơ hội này khiến Nhiếp Nhiên chịu khổ một chút, không ngờ Tống Nhất Thành lại giữa đường nhảy ra, vì thế cô ta do dự nói:
Thế thì không hay lắm...
Không sao, cứ để tôi làm.
Tống Nhất Thành nhận lấy bông thấm cồn từ tay cô ta.
Y tá kia thẩy tay mình trống trơn, lần này chỉ có thể bất đắc dĩ rời đi.
Trước khi đi cô ta còn đặc biệt nhìn Nhiếp Nhiên một cái.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.