• 6,910

Chương 2185: Tiếp viện khẩn cấp? - giở trò khôn vặt


Tuýt! Tuýt! Tuýt! Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều tỉnh lại khỏi giấc mộng.

Hà Giai Ngọc vừa theo bản năng mặc quần áo, vừa ngái ngủ hỏi:8
Chuyện gì vậy?

Đây là tiếng còi tập hợp khẩn cấp
Lý Kiêu nghiêm túc nhảy từ trên giường xuống, tốc độ của cô rất nhanh, chỉ có mấy chục giây ng3ắn ngủi mà đã mặc xong quần áo rồi.
Lúc Nhiếp Nhiên xuống xe, cô còn thâm ý nhìn Quý Chính Hổ.
Lúc này, Quý Chính Hổ cũng vừa vặn chú ý tới ánh mắt cô, thấy đáy mắt cô mang theo vẻ hài hước, vẻ mặt anh ta lập tức nghiêm lại, giục người phía sau,
Nhanh lên!
Bầu trời vẫn hiện lên ánh sáng mờ mờ, trên đất hoang trống trải, gió mát thổi qua khiến mọi người thoải mái hơn hẳn.
Xe nhanh chóng lái ra khỏi cổng đơn vị dự bị.
Mọi người ngồi ở sau xe, trong lòng ít nhiều đều thấy hơi nghi hoặc.
Nghiêm Hoài Vũ ở bên cạnh trả lời:
Mùa hè khô hanh thế này, hỏa hoạn cũng rất bình thường.
Hà Giai Ngọc vẫn đang giận Nghiêm Hoài Vũ lập tức chặn họng anh ta:
Tôi hỏi anh à?

Cô!
Nghiêm Hoài Vũ bị nghẹn họng, nhưng ngại vì bây giờ đang ở trên xe, chỉ có thể kìm nén.
Chiếc xe lao nhanh trên con đường gồ ghề, trên đường đi chỉ nghe thấy tiếng xe lao vun vút.
Sau một phút, mọi người đã xếp hàng xong, Quý Chính Hổ chỉ con đường núi phía Tây rồi nói:
Bây giờ xuất phát về phía Tây, tất cả mọi người phải dùng tốc độ nhanh nhất đi đến điểm tiếp viện.

Rõ!
.
Mọi người đồng loạt hô to, sau đó lập tức chạy đi.
Đi khoảng một tiếng, cuối cùng xe cũng dừng lại.

Tất cả mọi người xuống xe!
Quý Chính Hổ ra lệnh.
Chỉ có ba sĩ quan huấn luyện đứng ở đó, theo thứ tự là sĩ quan huấn luyện của lớp 2, lớp 5 và lớp 6.
Trần Quân lớp 2 nhìn đồng hồ, sau đó nói với mọi người:
Tất cả mọi người lập tức lên xe.
Đám lính lập tức thi hành mệnh lệnh.
Rốt cuộc là muốn làm gì thế?
Chẳng lẽ là huấn luyện dã ngoại à? Không thể nào, ngày mai là sát hạch mùa hè rồi, làm sao có thể huấn luyện dã ngoại vào lúc này được? Lần trước không phải là mới kết thúc huấn luyện trước khi đánh cướp biển à? Lúc đám người kia đang thắc mắc thì tiếng Quý Chính Hổ vang lên:
Bây giờ có hành động tiếp viên, cánh rừng phía Tây bị hỏa hoạn, tất cả mọi người chuẩn bị sẵn sàng, tiếp viện phía trước bất cứ lúc nào.

Đang yên đang lành sao lại hỏa hoạn?
Hà Giai Ngọc nhỏ giọng lẩm bẩm.
Hà Giai Ngọc 5vội đi giày, đeo túi hành quân lên đi theo mấy người bọn họ nhanh chóng xuống tầng.
Trong vòng năm phút, tất cả mọi người của đơn vị dự bị đều chạy ra khỏi ký túc xá, xếp hàng, đứng ngay ngắn.
Nhiếp Nhiên nghe tiếng còi vang lên ngoài cửa sổ, lắc đầu khẽ nói một câu,
Thật đúng là...
khôn9g có gì mới mẻ.
Nhưng tốc độ mặc quần áo của cô vẫn rất nhanh.
Lúc Hà Giai Ngọc vẫn còn đang mặc quần, Nhiếp Nhiên đã cùng Lý Kiêu đội mũ, 6đeo túi hành quân lên rồi.
Lý Kiêu thấy Hà Giai Ngọc còn chưa tỉnh ngủ, lập tức giục,
Nhanh lên, đừng có lề mề nữa!
.
Hà Giai Ngọc thấy người xung quanh không ngừng vượt qua mình, cô ta tăng nhanh tốc độ, than phiền với người bên cạnh,
Các cậu nói xem, có phải chúng ta xui xẻo quá không? Tám chín giờ phải sát hạch rồi, lúc này trời còn chưa sáng đã phải dậy đi tiếp viện, lát nữa trở về làm gì còn sức mà sát hạch nữa?!
Lý Kiêu dửng dưng nói:
Sự tồn tại của chúng ta chính là cứu viện và tiếp viện, sát hạch cũng là vì có thể cứu viện và tiếp viện tốt hơn mà thôi.
Nói xong, Lý Kiêu bắt đầu tăng nhanh tốc độ.

Nghiêm Hoài Vũ phụ họa theo:
Nghe thấy chưa!

Cẩn anh dạy tôi à!
Hà Giai Ngọc trợn mắt lườm anh ta, nhưng vẫn không tăng thêm tốc độ vì muốn giữ chút thể lực nghênh đón sát hạch.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.