Chương 2199: Tái phát lần hai - có nghiệt duyên với nước
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 898 chữ
- 2022-02-19 10:18:40
Những người vẫn đang sát hạch đều vì biến cố này mà dừng lại.
Tum!
Tốc độ Nhiếp Nhiên rơi xuống rất nhanh, còn không8 đợi bọn họ có phản ứng gì, cô đã rơi xuống nước, hoa nước bắn lên tung tóe.
Nhưng tại sao lại bị va chạm mạnh thế này? Chẳng lẽ là lúc huấn luyện vượt chướng ngại vật, cô chui lưới sắt rồi bị đập vào à? Cũng không có khả năng, cái đó không thể coi là va chạm mạnh được.
Có phải là lần cứu Hà Giai Ngọc không?
Lý Kiêu cất tiếng hỏi.
Quý Chính Hổ lập tức nhớ ra.
Những nhân viên y tế ở xa thấy cảnh này, có mấ3y y tá che miệng hô lên,
Trời ơi! Sao lại như vậy chứ?
Người ở đây bị chuyện ngoài ý muốn này làm cho không kịp ứng phó.
9Quý Chính Hổ luôn chú ý đến Nhiếp Nhiên nên là người đầu tiên lao xuống nước.
Sau đó Tống Nhất Thành cũng lập tức chạy lại.6
Chỉ có điều anh ta ở quá xa, lúc anh ta lao đến, Quý Chính Hổ đã vớt cô lên, đưa cô lên chỗ nước cạn rồi.
Cả người5 Nhiếp Nhiên ướt đẫm, vì rơi từ trên cao xuống nước nên thần trí cô không được tỉnh táo lắm.
Tránh ra, tránh ra!
Tống Nhất Thành vội vàng gạt những binh lính vây quanh Nhiếp Nhiên ra, sau đó tiến lên kiểm tra cẩn thận tình trạng vết thương của Nhiếp Nhiên.
Nhất định là thể: Hà Giai Ngọc rơi từ độ cao như vậy xuống, Tiểu Nhiên Tử đón lấy cô ấy, nhất định là bị va đập không nhẹ.
Nghiêm Hoài Vũ vỗ đùi, nói.
Lúc này Hà Giai Ngọc vô cùng áy náy, cô ta nắm tay Nhiếp Nhiên,
Chị Nhiên...
em xin lỗi...
Người ở bên cạnh nghe thấy thế đều vô cùng kinh ngạc! Cái gì? Rạn xương lần hai? Tiêm mũi gây tế? Không phải chứ! Hóa ra tay Nhiếp Nhiên bị tái phát lần hai! Vậy vừa rồi cô còn liều mạng cứu người như thế? Tay cô bị rạn xương như vậy mà còn bể hai đứa bé lao ra khỏi đám cháy...
Trời ơi, cô phải giỏi chịu đựng thể nào mới làm được như vậy!
Anh nói tay em ấy bị rạn xương lần hai? Là bởi vì huấn luyện gây ra à?
Vẻ mặt Quý Chính Hổ nặng nề.
Anh ta luôn cho là Nhiếp Nhiên bị trật khớp tương đối nghiêm trọng mà thôi, không ngờ lại là rạn xương.
Người ở đây nhìn thấy đều há hốc mồm.
Cô bị thương như vậy mà còn dám sát hạch, đúng là quá liều mạng rồi! Nhiếp Nhiên bị đập vào mặt nước nên hơi choáng váng, lúc này cảm nhận được có người đang xắn ống tay áo mình lên, cô theo bản năng giơ tay ra muốn che đi:
Tôi không sao...
Không sao cái rắm! Tôi biết ngay là cô lừa tôi mà! Vì sát hạch, cô huấn luyện đến nỗi xương tay bị rạn ra lần hai, tiêm mũi gây tê là tôi đã nhẫn nhịn lắm rồi.
Bây giờ bị va đập thành như vậy mà cô còn nhịn được, có phải cô không cần cái tay này nữa không!
Tống Nhất Thành đã bị cô ép phải chửi bậy.
Cô bị điên rồi à?! Bị đau như vậy còn có thể cắn răng kiên trì huấn luyện lâu đến thế! Tống Nhất Thành vừa kiểm tra vết thương cho cô, vừa cau mày nghiêm túc trả lời:
Huấn luyện dĩ nhiên cũng có, nhưng tôi cảm thấy chắc là bị va đập mạnh mới khiến bị rạn xương lần hai.
Va đập mạnh?
Trần Quân kinh ngạc hỏi.
Tống Nhất Thành gật đầu, nghĩ tới đây cũng cảm thấy bực mình,
Cũng không biết cô ấy bị va đập ở đâu mà lại tạo thành lực va chạm lớn như vậy.
Trần Quân nhìn về phía Quý Chính Hổ,
Quý Chính Hổ, anh đúng là quá ác rồi, huấn luyện người ta đến nỗi bị rạn xương lần hai? Không phải là anh đập tay em ấy vào tường đấy chứ?
Quý Chính Hổ nhìn Nhiếp Nhiên, cau mày lại.
Đương nhiên là không phải thế rồi.
Cũng may cô trèo không cao, đơn vị cũng sợ đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên chọn chỗ có con sông, vậy nên Nhiếp Nhiên ngã xuống cũng không có vấn đề gì quá lớn.
Tống Nhất Thành khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó anh ta lập tức xắn ống tay áo cô lên nhìn, phát hiện bả vai cô tím bầm lại, còn có cả vết bỏng nữa, nhìn mà giật mình.
Không sai! Lúc ấy đúng là Nhiếp Nhiên bị va chạm thật.
Hơn nữa quan trọng nhất chính là sau khi cô cứu Hà Giai Ngọc, cái tay kia đã rũ xuống, suýt nữa làm rơi Hà Giai Ngọc.
Cũng chính vì chuyện đó nên anh ta mới bắt Nhiếp Nhiên đến phòng y tế để kiểm tra.
em...
không phải em cố ý đâu...
em xin lỗi...
Tôi đâu có yếu ớt như vậy, Tống Nhất Thành nói linh tinh thôi.
Lúc này Nhiếp Nhiên đã tỉnh táo hơn.
Cô cau mày, cô giãy ra khỏi tay Tống Nhất Thành, đứng lên khỏi chỗ nước cạn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.