Chương 2205: Tôi không muốn nợ bọn họ
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 841 chữ
- 2022-02-19 10:23:50
vì cậu ta?
Lý Tông Dũng không hiểu hỏi lại.
Vâng.
Nhiếp Nhiên cau mày, vẻ mặt trầm mặc mà nghiêm túc.
Cô yên tâm, cậu ta không sao.
Nhiếp Nhiên nghe thấy thế, cũng yên tâm hơn.
Còn Lý Tông Dũng thì cho là cô muố9n vào cái đơn vị thần bí mà Hoắc Hoành từng ở.
Nhưng trên thực tế, chuyện đó chỉ chiếm một phần, còn phần khác c6oi như là vì...
Bây giờ cô cũng biết suy nghĩ đến người khác, còn biết xin thay bọn họ rồi.
Nhiếp Nhiên ngập ngừng,
...
Tôi chỉ là không muốn nợ bọn họ.
Cho dù cô nợ bọn họ nên làm như vậy, hay là thật sự lo lắng, muốn làm như vậy vì bọn họ, tôi đều rất vui.
Trong lời nói của Lý Tông Dũng mang theo ý cười và sự xúc động.
Cô không muốn nghe anh lải nhải, quan trọng hơn chính là cũng không muốn để cho anh lo lắng cho mình.
Tình cảnh của anh vốn còn khó khăn hơn cô, cần gì phải để anh phân tâm vì chuyện này.
Hơn nữa còn là suốt hai tháng như vậy.
Chỉ riêng phần ân tình này, cô cũng muốn cố gắng một chút lúc sát hạch.
Cô còn có thời gian ngủ trưa, mà anh ta thì ngay cả thời gian ngủ trưa cũng phải làm việc.
Có thể nói, anh ta làm việc suốt 24 giờ.
Nhưng bây giờ thì hay rồi, bị Nhiếp Nhiên làm xáo trộn lên, tinh anh như Tống Nhất Thành phải đi như vậy, mà sát hạch của Nhiếp Nhiên cũng bị hủy bỏ.
Đơn vị lập tức tổn thất hai hạt giống tốt.
Ừ, trải qua chuyện này, quyết định cuối cùng là điều cậu ta đi, để cậu ta đến bệnh viện khác.
Điều đi? Nhiếp Nhiên lập tức cau mày lại,
Chuyện này là tôi uy hiếp anh ta, thật ra lỗi là do tôi, anh ta là bị ép.
Nhiếp Nhiên không nhắc tới còn đỡ, vừa nhắc tới là Lý Tông Dũng đã nổi giận không có chỗ trút,
Cô tưởng là tôi không biết à? Nhưng sự thật chính là sự thật, cậu ta vi phạm quy định làm việc, cho nên cậu ta nhất định phải đi.
Lúc ấy Tống Nhất Thành vào đơn vị, ông ta rất chào đón.
Tinh anh giỏi như vậy ở lại đơn vị, đối với các binh lính mà nói chính là tin mừng.
Thật ra người thua thiệt nhất là ông mới đúng! Ông thấy đầu kia mãi không nói gì, lúc này mới trấn an một câu,
Có điều, may mà qua một khoảng thời gian nữa cậu ta cũng bị điều đi, bây giờ chỉ là để cậu ta rời đi sớm hơn mà thôi.
Nhiếp Nhiên nghe xong, chân mày mới dãn ra một chút,
Vậy Quý Chính Hổ thì sao? Là tôi chủ động giấu thầy ấy chuyện mình bị thương, thầy ấy huấn luyện tôi khi không biết chuyện gì, không đến nỗi sẽ bị xử phạt chứ?
Nhưng sau khi cô nói xong, không nghe thấy Lý Tông Dũng trả lời, mà lại nghe thấy tiếng cười của ông truyền tới từ bên kia điện thoại.
Ngài cười cái gì?
Nhiếp Nhiên không hiểu hỏi.
Hình như Lý Tông Dũng ở bên kia rất bận rộn, Nhiếp Nhiên cũng rất thức thời không quấy rầy ông nữa.
Lý Tông Dũng vội vàng dặn dò cô mấy câu rồi mới cúp điện thoại.
Nhiếp Nhiên buồn bực trả lời:
Ở lại bệnh viện.
Nếu đã đồng ý ở lại bệnh viện nghỉ ngơi, vậy thì nghỉ ngơi tử tế đi, tôi không muốn đến cuối cùng giao một con nhỏ bị cụt tay cụt chân ra đâu.
Tôi biết rồi.
Kế hoạch xuất viện thất bại, Nhiếp Nhiên đành chuyển chủ đề.
Đúng rồi, có phải Tống Nhất Thành đã xảy ra chuyện gì rồi không?
Cô không hề bỏ lỡ vẻ mặt căng thẳng của Tống Nhất Thành lúc đó.
Thầy ấy huấn luyện thêm cho tôi suốt hai tháng, phần 8ân tình này dù sao tôi cũng phải trả.
Thật ra tất cả mọi người đều cho là cô liều mạng như vậy là vì lần sát hạch này. 3
Quý Chính Hổ, Tống Nhất Thành cho là cô muốn đến được đơn vị tốt hơn.
Có điều, cuối cùng đáng tiếc lại không thành công.
Lý Tông Dũng nói:
Sát hạch và ân tình của cô để nói sau, bây giờ quan trọng nhất chính là ở bệnh viện nghỉ ngơi tử tế cho tôi, những chuyện khác cô không cần suy nghĩ.
Nhưng mà...
Tôi tạm thời vẫn giấu nó cho cô, cô muốn bây giờ tôi nói, hay là ngoan ngoãn ở lại bệnh viện?
Nếu như Hoắc Hoành biết, có lẽ sẽ điên cuồng gọi điện thoại cho cô.
Quý Chính Hổ đi.
Hai tháng qua không có ngày nào là anh ta không huấn luyện cổ từ đêm đế5n khi trời sáng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.