Chương 2226: Quân khu 9: nhiếp nhiên tới rồi!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 695 chữ
- 2022-02-19 10:23:50
Ừừ ừ, có lẽ thế.
Hà Giai Ngọc lập tức tiến lên véo cánh tay anh ta,
Anh đang qua loa lấy lệ với tôi!
Nghiêm Hoài Vũ 8bị véo, hít sâu một hơi, vội vàng hất tay cô ta ra, nói:
Vậy cô bảo tôi phải nói thế nào? Tôi chưa từng đến Quân khu 93, quỷ mới biết người kia là ai!
Anh ta xoa cánh tay bị đau, trợn mắt nhìn người bên cạnh.
Cái đồ đàn ông này đ9úng là mạnh tay! Thời gian chậm rãi trôi qua.
Đột nhiên, một người chỉ ra xa kêu lên,
Tới rồi! Có máy bay trực6 thăng tới rồi!
Câu này khiến tất cả mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn qua.
Đó là...
Quần áo huấn luyện đó là...
Lần này, cô ta không thể nào bình tĩnh được nữa, không quan tâm người bên cạnh ngủ hay không, giơ tay vỗ vào vai Nhiếp Nhiên, hô lên:
Nhiếp Nhiên, Nhiếp Nhiên! Mau, mau tỉnh dậy đi!
Máy bay trực thăng tìm đúng vị trí bắt đầu hạ cánh xuống.
Nhiếp Nhiên thấy máy bay trực thăng càng xuống thấp, Diệp Tuệ Văn ở bên cạnh càng kích động nắm chặt quần mình, trên mặt là sự vui mừng và hưng phấn không áp chế được.
Nhiếp Nhiên thầm lắc đầu, người này đúng là...
quân khu 9! Đó là Quân khu 9,là Quân khu 9 Nhiếp Nhiên! Cô nhìn đi, đó là Quân khu 9!
Nhiếp Nhiên dừng tay lại,
Quân khu 9?
.
Sau đó cô nghiêng đầu nhìn xuống dưới.
Cô nhìn thấy chưa, đó là ký hiệu của Quân khu 9! Chính là cái đó, số 9 được một thanh kiếm xuyên qua trên cái phù hiệu ở cánh tay ấy, thấy chưa!
Diệp Tuệ Văn nói.
Lúc này máy bay trực thăng đã bắt đầu hạ xuống.
Nhiếp Nhiên nhìn thật kĩ, quả nhiên giống như cô ta nói, trên phù hiệu đeo tay có một số 9 được thanh kiểm xuyên qua, nhìn vô cùng khí thế.
Có điều, ở xa như vậy mà Diệp Tuệ Văn cũng có thể thấy rõ.
Nhiếp Nhiên cảm thấy không vui.
Cô giơ tay ra, lập tức bắt lấy cái tay phiền phức của cô ta.
Nhưng cô gái này lại quá mức kích động, bắt ngược lấy tay Nhiếp Nhiên, dùng sức lắc rồi nói:
Quân...
Trên máy bay trực thăng, Nhiếp Nh5iên vẫn duy trì tư thế đó, còn Diệp Tuệ Văn thì thỉnh thoảng lại nhìn ra ngoài cửa sổ.
Lúc cô ta nhìn thấy chiếc thuyền lớn ở bên dưới là lập tức hưng phấn.
Cuối cùng cô ta cũng có thể về với đội ngũ rồi! Chỉ có điều, sự hưng phấn này còn chưa qua, cô ta đã nhanh mắt nhìn thấy đám người đông nghịt trên boong tàu, con người cô ta co lại.
Đúng là đôi mắt của tay súng bắn tỉa.
Nhiếp Nhiên thấy cô ta kích động nắm tay mình không ngừng lắc, không nhịn được lạnh giọng hỏi:
Cô có muốn nhanh chóng đi xuống gặp người Quân khu 9 không?
Muốn muốn!
.
Tôi đạp cô xuống nhé.
Nhiếp Nhiên đề nghị:
Như vậy tại tôi được yên tĩnh, cô cũng có thể sớm gặp người Quân khu 9.
Trong nháy mắt, Diệp Tuệ Văn ngậm ngay miệng lại.
Bởi vì cô ta biết, Nhiếp Nhiên là một người nói được làm được.
Mặc dù không thể đạp cô ta xuống thật, nhưng ai biết đến lúc đó cô sẽ đối phó với mình thế nào.
Cô ta từng thấy thủ đoạn của Nhiếp Nhiên rồi.
Đi tìm đường chết cũng vui như vậy.
Những người trong quân đội thật kỳ quái.
Đang suy nghĩ, Nhiếp Nhiên cảm nhận được thân máy bay khẽ chấn động một cái, biết máy bay trực thăng hạ cánh an toàn rồi.
Đúng lúc này, Diệp Tuệ Văn vô cùng kích động đẩy cửa khoang ra nhảy xuống máy bay trực thăng trước.
Người trên boong tàu thấy có người xuống, lập tức đồng loạt nhìn sang.
Những người không quen Diệp Tuệ Văn lúc nhìn thấy quần áo huấn luyện của cô ta thì hơi kinh ngạc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.