Chương 2237: Nữ binh này quá ngông cuồng!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 831 chữ
- 2022-02-19 10:23:50
Nhiếp Thành Thắng lập tức nổi giận quát,
Nhiếp Nhiên, cô vừa nói cái gì!
.
Có phải nó điên rồi không! ở trước mặt mọi ng8ười mà lại dám nói như vậy, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, sau này làm sao còn giúp ông ta được! Trương Nhất Ngải vốn bị dọ3a tái mặt, vừa nhìn thấy Sư đoàn trưởng Nhiếp, Tiểu đoàn trưởng Lý, đội trưởng Vụ và đội trưởng Lưu đi từ trong căn phòng họp kh9ác ra, vẻ mặt lập tức dịu đi, thậm chí còn mơ hồ thoáng đắc ý.
Có điều trước khi rời đi, cô như nhớ ra cái gì đó bèn dừng lại, giơ tay chỉ bọn họ, VÀ đúng rồi! Hà Giai Ngọc, mấy người đừng làm loạn nữa, chúng ta phải nghe lời Sư đoàn trưởng Nhiếp, dù sao cũng là chiến hữu cùng một đơn vị, phải chiểu, cổ, thật, tốt.
Nghe thấy chưa?
Cô nói rồi nhìn về phía Trương Nhất Ngải, chậm rãi cong khóe miệng cười nghiền ngẫm.
Tất cả người trên boong tàu đều há hốc mồm.
Thể này đúng là quá ngông cuồng rồi! Cãi lại cũng thôi đi, còn buông lời uy hiếp ngay trước mặt một đám cấp trên như vậy.
Ông ta nghĩ là cô dễ bị bắt nạt lắm đúng không!
Uy hiếp?
Nhiếp Nhiên cười,
Tôi uy hiếp lúc nào?
Vừa nãy cô nói gì tôi đã nghe thấy rất rõ ràng! Cái gì gọi là hy vọng lần tác chiến này kết thúc, cô vẫn còn mạng để trở về? Sao hả, nghe ý cô là lần tác chiến này kết thúc, cô ta sẽ không còn mạng để trở về à?
Nhiếp Thành Thẳng lạnh lùng hỏi ngược lại.
Đối mặt với chất vấn của Nhiếp Thành Thắng, Nhiếp Nhiên không những không sợ mà còn cười khẽ,
Sư đoàn trưởng Nhiếp không học giỏi môn ngữ văn lắm nhỉ? Tôi nói rõ ràng là hy vọng cô ta có thể còn sống trở về, sao đến tại Sư đoàn trưởng Nhiếp lại thành không hy vọng cô ta trở về thế?
Chuyện này làm cho Nhiếp Thành Thắng tái mặt.
Nếu như không còn việc của tôi nữa, tôi đi về trước đây.
Nhiếp Nhiên nói xong định rời đi.
Cô dám uy hiếp chiến hữu, trong mắt cô còn có đơn vị và 6cấp trên không hả! Cô có tin bây giờ tôi xử phạt cô không!
Nhiếp Thành Thắng đi nhanh tới, giận dữ quát.
Xử phạt?
<5br>Ha!
Cô!
.
Ý trên mặt chữ của tôi chính là hy vọng cô ta có thể còn sống trở về, dù sao vào lúc tác chiến không ai có thể bảo đảm trăm phần trăm tất cả mọi người ở đây đều có thể sống sót cả.
Đối mặt với sự xuyên tạc của Nhiếp Nhiên, Nhiếp Thành Thắng chỉ có thể sầm mặt lại, trừng mắt nhìn cô.
Cô gái này đúng là biết kiểm chuyện cho ông mà.
Lý Tông Dũng không biết làm sao, chỉ gọi tên cô,
Nhiếp Nhiên.
Sau đó không nói gì nữa.
Đây đúng là ba ruột rồi! Từ sau khi cô xuống máy bay vào phòng họp, Nhiếp Thành Thắng luôn nhắm vào cô.
Cô đã tốt bụng nhắc nhở ông ta mà ông ta lại càng tệ hại hơn, thậm chí còn muốn xử phạt cô.
Nhưng hình như Nhiếp Nhiên vẫn cảm thấy không đủ, cô
tốt bụng
nhắc nhở một câu,
Còn nữa, tôi là binh lính của đơn vị dự bị, không phải binh lính của Quân khu 2, cho nên cho dù có xử phạt thì cũng chỉ có Tiểu đoàn trưởng Lý mới có thể phạt tôi.
Ý của Nhiếp Nhiên rõ ràng là Nhiếp Thành Thắng bắt chó đi cày xen vào việc của người khác! Lần này Nhiếp Thành Thắng đã giận đến tái cả mặt.
Mà Lý Tông Dũng bị Nhiếp Nhiên chỉ đích danh cũng lập tức bị mọi người nhìn chằm chằm, ông cảm thấy hơi nhức đầu.
Hà Giai Ngọc gật đầu,
Vâng!
Nhiếp Nhiên lấy được câu trả lời hài lòng, lúc này mới cầm bảnh bao nghênh ngang đi qua Nhiếp Thành Thắng.
Lúc đi qua hai vị đội trưởng kia, vẻ mặt cô vẫn vô cùng thản nhiên.
Giọng điệu kia của cô là hy vọng cô ta trở về à?!
Nhiếp Thành Thắng chất vấn.
Nhiếp Nhiên nhún vai,
Vấn đề giọng điệu mỗi người có một cách nghĩ khác nhau, tôi cũng không thể quan tâm đến nhận định của tất cả mọi người mà không nói chuyện được, đúng không? Tôi chỉ quan tâm ý trên mặt chữ
Hà Giai Ngọc lập tức vui vẻ, bảo đảm:
Nghe thấy rồi, yên tâm đi chị Nhiên! Chúng em sẽ chiếu cố thật tốt chiến hữu này.
Sắc mặt Trương Nhất Ngải lại tái đi.
Đừng để những đơn vị khác chê cười nữa, nghe thấy chưa?
Nhiếp Nhiên lại nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.