Chương 2253: Đừng theo tôi, sẽ chết!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 703 chữ
- 2022-02-19 10:29:12
Nhiếp Nhiên không cảm thấy gì, Dương Thụ và Diệp Tuệ Văn thì bị ghẻ lạnh lâu như vậy nên đã khẽ cau mày lại.
Mà Phương Lượng và Uông T8ư Minh ngồi trong đội thủy quân lục chiến thấy Nhiếp Nhiên cử đứng ở đó giống như là bị phạt, cũng cảm thấy hơi lo lắng trong lòng.
Cuối cùng cũng đến lúc lên đường.
Nhiếp Nhiên cùng người của hai đơn vị khác lên một chiếc thuyền nhỏ, định lợi dụng màn đêm lén vòng qua đảo chính, đi lên phía trước.
Lúc 6bọn họ đang cảm thấy không hiểu thì nghe thấy mệnh lệnh kết thúc phân chia nhiệm vụ của đội trưởng Lưu, anh ta đột nhiên xoay người chỉ ba ng5ười Nhiếp Nhiên, giới thiệu,
Lần này, chúng ta không chỉ hợp tác với người Quân khu 9, mà còn có ba chiến hữu của đơn vị dự bị cũng sẽ tham gia cùng chúng ta.
Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều tập trung lên mấy người Nhiếp Nhiên.
Nhiếp Nhiên thì bọn họ đã sớm quen thuộc rồi.
H3ai người bọn họ đều từng thấy dáng vẻ của Nhiếp Nhiên lúc không vui, cô nói trở mặt là trở mặt, Thiên vương tới cũng sẽ không có chút thay đổ9i nào.
Không phải vừa nãy đội trưởng Lưu còn đối xử với cô rất tốt sao, sao lúc này lại ra oai phủ đầu người ta như vậy?
Dù sao vết thương của cô cũng vừa mới khỏi, ngộ ở bên kia có bất trắc gì thì ông không thể lo được.
Nhất định phải cẩn thận!
Nhiếp Nhiên thấy ông lo lắng thì bảo đảm:
Yên tâm đi, tôi sẽ bình an trở về
Nói rồi cô lên một chiếc thuyền khác.
Đêm càng lúc càng lạnh.
Tất cả mọi người đều ngồi ở hai bên thuyền chờ đợi, chỉ có Nhiếp Nhiên đứng ở đầu thuyền nhìn mặt biển tĩnh mịch, bên tai là tiếng nước do mái chèo khoát ra.
Nhưng không biết hai người cô dẫn theo có lợi hại như cô không?
Ba người về hàng đi.
Đội trưởng Lưu nói với mấy người bọn họ.
Nhiếp Nhiên gật đầu, đi vào trong hàng.
Vì đề phòng bị cướp biển ở đảo chính phát hiện, bọn họ cố ý dùng thuyền nhỏ.
Chiếc thuyền bắt đầu tiên về hòn đảo phía sau, biến mất trong màn sương mù dày đặc trên biển.
Nghe nói lần này là cô tìm được lỗ hổng và đường đi lên đảo, ngay cả kế hoạch cũng là do cô lập ra.
Chỉ dựa vào việc cô là một nữ binh của đơn vị dự bị mà có thể điều khiển bổn đơn vị, còn có thể làm cho đội trưởng Vụ của Quân khu 9 và đội trưởng Lưu của đội thủy quân lục chiến tin tưởng và nghe theo, bọn họ đã không thể không bội phục cô.
Nhất định phải cẩn thận.
Trước khi đi, Lý Tông Dũng vẫn không yên tâm dặn dò cô.
Nói thật, nếu không có người Quân khu 9 ở đây, ông rất do dự về việc để cô lên hòn đảo phía sau.
Hoàng hôn buông xuống.
Dưới màn đêm, sương mù ướt át cùng với gió biển mùa thu thổi làm người ta hơi lạnh.
Woa! Thật là kiêu ngạo! Thậm chí ngay cả chào và trả lời cũng không làm, chỉ gật đầu một cái, nếu như là bọn họ, chắc chắn đội trưởng Lưu sẽ phạt bọn họ đến nỗi ngay cả cha mẹ cũng không nhận ra! Đến khi bốn đơn vị đã nai nịt gọn gàng chờ xuất phát, hoàng hôn đã từ từ buông xuống.
Bởi vì Nhiếp Nhiên thay đổi kế hoạch nên làm chậm trễ không ít chuyện, có điều may mà lần này đơn vị dự bị và Quân khu 2 đều chuẩn bị tập kích ban đêm cho đội thủy quân lục chiến và Quân khu 9, cho nên chậm trễ cũng không sao.
Thỉnh thoảng cô cúi đầu nhìn bản đồ, sau đó liên tục kiểm tra phương hướng của chiếc thuyền.
Chờ thuyền đi đúng đường rồi, cô mới ngồi xuống.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.