Chương 2275: Cô đang bị nghi ngờ à?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 747 chữ
- 2022-02-19 10:29:12
Chỉ sợ lúc này Dương Thụ cũng đang nhớ về người đàn ông đã dùng cái chết để đổi lấy cuộc đời mình.
Hình như là phát hiện ra tầm mắt Nhiếp Nhiê8n, Dương Thụ ngẩng đầu lên nhìn vào mắt cô.
Từ lúc đầu dựa vào cô5 rồi giờ đây có thể tự mình gánh vác, không cần nghĩ cũng biết anh ta đã phải trả giá nhiều thế nào.
Hai người im lặng nhìn nhau, sau đó Nhiếp Nhiên quay đầu đi.
Ban đầu anh ta muốn bắt sống một tên để thăm dò tình hình đảo chính xem bên trong có cạm bẫy và cơ quan gì.
Nhưng bị Nhiếp Nhiên chen vào, kết quả chẳng còn gì nữa.
Tất nhiên Nhiên Nhiên đã phát hiện ra ánh mắt bất mãn của đội trưởng Lưu, nhưng cô lại không thể nói rõ, chỉ có thể giả vờ như không thấy, nhìn về phía xa.
Đúng lúc này cô vô tình liếc thấy thi thể nằm ở cách đó không xa, mày khẽ cau lại.
Lần này, đám người Uông Tư Minh đều nhìn chằm chằm Nhiếp Nhiên, sợ Nhiếp Nhiên lại hành động một mình lần nữa.
Còn Dương Thụ thì dứt khoát đi sau lưng Nhiếp Nhiên.
Nhiếp Nhiên đột nhiên phát hiện ra trong một năm ngắn ngủi này, cậu con trai luôn mang nụ cười tr3ong lần đầu tiên gặp đó đã trở nên kiên nghị hơn rồi, đường nét khuôn mặt cũng rõ ràng hơn.
Nhưng sự lột xác này lại được xây dựng trên cái c9hết của một người khác, cái giá này thật sự là quá nặng nề.
Nhiếp Nhiên vốn đang đặt sự chú ý lên thi thể kia nên bị Diệp Tuệ Văn đẩy đi.
Cô nhìn qua loa một cái, sau đó cùng ba người Uông Tư Minh, Phương Lượng và Diệp Tuệ Văn đi theo đội ngũ.
Đội trưởng Lưu bực mình nhìn Nhiếp Nhiên một cái, sau đó nhanh chóng đi về phía mục tiêu.
Tuy có tiếng súng bên đảo chính yểm trợ, nhưng bọn họ cũng không thể hoàn toàn chắc chắn vừa rồi bắn nhau liệu có thu hút sự chú ý của đối phương không, vì thế lúc tăng tốc càng phải cẩn thận hơn.
Cô chỉ có thể giúp một lúc, nhưng không giúp được cả đời.
Có những con đường chỉ có thể để tự anh ta chọn.
Nhiếp Nhiên phát hiện một năm trở lại đây, Dương Thụ đã khác hẳn trước kia.
Trước kia anh ta luôn lải nhải bên tại mình, nhưng bây giờ anh ta đã thông minh hơn rất nhiều, không nói câu nào mà cứ đi ở phía sau cô, dùng hành động để biểu thị.
Lúc cô chuẩn bị tiến lên thì nghe thấy tiếng đội trưởng Lưu ở phía xa,
Cô còn đứng ở đó làm gì, không mau đi nhanh lên!
Nhiếp Nhiên nghe thấy tiếng liền dừng lại.
Diệp Tuệ Văn ở khá gần cô vội vàng tiến lên kéo cô đi về phía trước,
Đi mau lên, đội trưởng Lưu vốn đang khó chịu rồi, đừng để anh ta bắt được thóp lại giáo huấn cô một bài nữa.
Diệp Tuệ Văn vừa nói vừa giục cô.
Được rồi, đến giờ rồi, chúng ta mau đi về phía trước thôi, trước khi trời sáng nhất định phải đến nơi.
Đội trưởng Lưu nhìn sắc trời, sau đó giục đám người kia.
Lúc quét mắt về phía Nhiếp Nhiên, rõ ràng về mặt đội trưởng Lưu đã thoáng thay đổi.
Mặc dù Nhiếp Nhiên là người đưa anh ta vào đơn vị dự bị, nhưng cô gần như chưa ba6o giờ quan tâm đến anh ta.
Sau đó cô lại ra ngoài làm nhiệm vụ, bỏ lại anh ta ở đó một mình, không dòm ngó tới.
Thật ra thì cô đã làm đủ nhiều rồi.
Đưa anh ta vào đơn vị dự bị, để anh ta xuất hiện trước đội thủy quân lục chiến, về phần có tư cách và năng lực vào đó hay không, đó là chuyện của anh ta.
Giống như lần trước cô trở lại, rõ ràng anh ta lo lắng cho cô nhưng không nói gì, chỉ đứng ở xa vừa huấn luyện vừa nhìn chằm chằm cô.
Anh thông minh hơn rất nhiều rồi.
Nhiếp Nhiên quay đầu lại, nói với Dương Thụ ở phía sau.
Dương Thụ dửng dưng nói:
Chịu thiệt nhiều rồi, tự nhiên sẽ thông minh lên thôi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.