• 6,911

Chương 2280: Nghĩ cho đại cuộc


Sau đó Diệp Tuệ Văn cũng đi theo.

Người Quân khu 9 thấy Nhiếp Nhiên dẫn hai người nhóm mình đi, lập tức chuyển tầm mắt lên trên người đội t8rưởng Vu.

Nam binh bên cạnh Lão Phùng thấy Nhiếp Nhiên làm việc quả quyết như vậy, ý cười ở khóe miệng càng thêm sâu.
Cô gái này đ3úng là
lạnh lùng vô tình
.
Họ biết Nhiếp Nhiên làm như vậy là vì nghĩ cho đại cuộc.
Nhưng sợ là trong mắt đội thủy quân lục chiến9 sẽ thành tuyệt tình.
Cho nên, trơ mắt nhìn hai người kia chìm xuống cái đầm lầy này, còn không bằng nhanh chóng giải quyết đám cướp biển, giành được nhiều thời gian cứu viện hơn.
Hai binh lính chìm trong đầm lầy thấy Nhiếp Nhiên đi, người Quân khu 9 cũng đi, chỉ để lại đội ngũ của bọn họ, lại nghĩ đến lời Nhiếp Nhiên vừa nói.
Vì vậy bọn họ rất lo lắng nói với đội trưởng Lưu:
Đội trưởng, mọi người đi đi.

Đúng vậy đội trưởng, đi đi! Mặc kệ chúng tôi! Chúng tôi đã không thể cứu được nữa rồi, đừng làm chậm trễ những anh em khác nữa.
Đội trưởng Lưu nghe thấy bọn họ nói thế, vừa đau đớn vừa thương tâm, khẽ quát:
Im miệng!

Đúng thế, mọi người đừng nói lời xúi quẩy nữa, chúng ta làm một lần nữa đi! Nói không chừng sẽ được!

Đúng đúng đúng, không sai không sai! Lại một lần nữa đi, nói không chừng sẽ được!
Người của đội thủy quân lục chiến rối rít tiến lên, ai cũng dùng hết sức bình sinh bắt đầu kéo hai người kia lên.
Thứ nhất, Nhiếp Nhiên nói không sai, xác suất cứu người thành công không cao.
Thứ hai, Nhiếp Nhiên vô cùng hiểu tình hình ở nơi này, một khi cô rời đi, tốc độ của bọn họ nhất định sẽ chậm lại, bây giờ rõ ràng đã sắp không kịp nữa rồi.
Thứ ba, bọn họ phải nhanh chóng khống chế đảo chính, mới có thể gọi người đến đây tiếp viện.
Hai người họ thấy vậy thì mũi cũng cay cay.
Nhưng đứng trước thiên nhiên, sức mạnh của con người luôn nhỏ bé yếu ớt.
Cho dù bọn họ dùng sức thể nào, vẫn không thể kéo người lên.
Lúc anh ta đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình thì đội trưởng của Quân khu 9 lên tiếng,
Người Quân khu 9 đi theo.6
Người của đội thủy quân lục chiến nghe thấy thế liền ngẩn ra.
Không phải là đội trưởng Vu thấy chết mà không cứu chứ? Trong sự kinh ngạc5 của bọn họ, đội trưởng Vu dẫn mười mấy người Quân khu 9 rời khỏi nơi đó đi theo Nhiếp Nhiên.
Trên thực tế, không phải là bọn họ thấy chết mà không cứu, mà là...
Đội trưởng Lưu dùng sức quá mạnh, ngã phịch xuống đất, anh ta nhìn bộ đàm trước ngực mình, trời mới biết anh ta muốn phát tín hiệu cầu cứu, để bọn họ phái một chiếc máy bay trực thăng tới cứu viện thế nào.

Nhưng không thể Bởi vì nếu muốn máy bay trực thăng tới cứu viện, bọn họ nhất định phải phát ra tín hiệu trước, nếu không sương mù ở nơi này dày đặc như vậy, máy bay trực thăng căn bản không tìm được vị trí của bọn họ.

Nhưng một khi phát tín hiệu ra, tất cả sẽ bị bại lộ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.