• 6,911

Chương 2308: Bị ép vào bước đường cùng


Cô sợ nhóm người Lý Tông Dũng xông vào kho vũ khí đạn dược trước rồi xảy ra chuyện, vì vậy lập tức nói:
Mau rút lui thôi, không 8còn sớm nữa.
Những gã đó chỉ nghĩ là Nhiếp Nhiên nói bọn chúng không có đủ thời gian nên nhanh chóng rút lui.

Trên thực3 tế, ý của Nhiếp Nhiên là nhanh chóng giải quyết đám người này, sau đó đi tìm Lý Tông Dũng.

Lý Tông Dũng cần được bảo vệ9 hơn bất cứ ai ở đây.
Không thấy rõ mặt mũi, nhưng đáy lòng cô lại láng máng có một câu trả lời.
Xuất hiện tình huống kỳ lạ thế này, cô chỉ nghĩ đến một người.
Nhiếp Nhiên, là cậu sao? Trong đôi mắt trong veo của Lý Kiêu lộ ra vẻ nghi ngờ.
Nhưng như vậy không có nghĩa là Lý Kiêu không nghi ngờ.
Rõ ràng đường chạy trốn của những kẻ đó không hỗn loạn, vòng vo như vừa rồi nữa.
Bọn chúng muốn đi đâu? Bộ quân trang màu xanh lá cây kia giống như đâm vào trái tim cô vậy.
Nhất định phải bảo vệ ông ta! Nhiếp Nhiên lo lắng bất an trong lòng, cô không mang theo bất cứ thiết bị truyền tin gì, mà lúc này rõ ràng cô cũng không thể đi liên lạc với quân đội.
Cho nên cô chỉ có thể thầm hy vọng Lý Tông Dũng đừng lo chuyện bao đồng, tránh đến lúc đó xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, tất cả phải đợi cô đến mới được! Nhiếp Nhiên dẫn bọn chúng chạy về phía địa lao.
Bọn chúng vừa rút lui vừa phản kích, nhưng có sự tính toán của Nhiếp Nhiên, lúc đến cửa địa lao, gần như chỉ còn lại ba bốn mươi tên.
Cô cùng mọi người bao vây truy đuổi chặn đường đám cướp biển kia, sau đó gặp được người của đội thủy quân lục chiến.
Lúc này đội trưởng Lưu đã giải quyết toàn bộ cướp biển ở phía Đông xong vòng trở lại, quyết định cùng người của đơn vị dự bị truy kích đám người này.

Tình hình bây giờ thế nào?
Đội trưởng Lưu hỏi.
Tạm thời không nói đến việc Lý Tông Dũng là thầy của Hoắc Hoành, nếu ông chết ở đây, Hoắc Hoành sẽ6 bị sốc mất.
Còn có một chuyện quan trọng nhất là Hoặc Hoành và nhiệm vụ nên rời khỏi đơn vị mười năm, người duy nhất an5h liên lạc cũng chỉ có Lý Tông Dũng, nếu ông ta chết, tương lai Hoặc Hoành phải khôi phục thân phận thế nào? Nhiệm vụ này kéo dài đến mười năm, trong đó có bao nhiêu cơ mật, có bao nhiêu sự phức tạp không cần nói cũng biết, vậy thì thân phận thật của anh chắc chắn đã hủy bỏ rồi.
Lý Tông Dũng là người duy nhất biết được tất cả mọi chuyện.
Nhiếp Nhiên hy vọng hành động này có thể nhắc nhở quân đội, để bọn họ phải người đánh gọng kìm đám cướp biển này, vây quét sạch sẽ một lần duy nhất.

Bọn chúng chạy đi đâu thế?
Một binh lính của đơn vị dự bị thấy đám cướp biển kia cắm đầu cắm cổ chạy về phía trước, khó hiểu hỏi.

Hòn đảo chính này đã bị bao vây rồi, bọn chúng chạy đi đâu cũng vô ích
Bởi vì bọn họ không tham gia vào lần tập kích hòn đảo phía sau nên không biết phương hướng của địa lao, vì thế không hiệu dụng ý của Nhiếp Nhiên.

Báo cáo đội trưởng Lưu, cướp biển còn khoảng chưa đến bốn mươi tên, bọn chúng đang chạy trốn về phía Nam.
Đội trưởng Lưu kinh ngạc,
Phía Nam?

Đúng, phía Nam
Binh lính của đơn vị dự bị không hiểu tại sao đội trưởng Lưu lại có phản ứng lớn như thế, anh ta thấp thỏm trả lời.

Anh ta vừa dứt lời, đội trưởng Lưu đã cau mày lại, nôn nóng cầm bộ đàm lên, không biết nói với ai ở đầu kia:
Mau, cướp biển chạy về hòn đảo phía sau rồi, mau dẫn người chặn chọn chúng ở cửa đảo lại.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.