• 6,910

Chương 2312: Nhiếp nhiên bị bắt rồi?


Trước kia hắn đã từng thấy năng lực của cô Diệp này rồi.


Nếu như tôi nói không thì sao?
Nhiếp Nhiên từ chối công 8khai như vậy rõ ràng là ngoài dự tính của đám người Hồ Tú.

Hổ Tử vốn đang hơi chột dạ, nghe thấy cô nói thế, cảm t3hấy nếu như mình còn mềm yếu nữa thì không ổn.
Mấy tên cướp biển sau lưng cũng liên tục bảo đảm,
Đúng vậy đúng vậy, cô Diệp, cô cứ yên tâm đi, anh em chúng tôi đều có chừng mực, tuyệt đối không làm đau cô đâu.

Đúng thế, chắc chắn sẽ không để cô Diệp bị thương.

Cô Diệp, chúng tôi bảo đảm
Nhiếp Nhiên cười lạnh.
Không bị thương?
Ha!
Tạm thời không nói đến những anh em này, ngay bản thân hắn cũng khô9ng thể vứt bỏ cơ hội sống sót duy nhất này được.
Con người đều là động vật ích kỷ.
Lúc liên quan đến sống 6chết của mình, đâu có ai quan tâm được tâm nguyện của đối phương thế nào.
Không bị thương mới không ổn đấy.
Nhiếp Nhiên lại đưa mắt nhìn Cửu Miêu.
Với sự cẩn thận của cô ta, nếu cô ta bị mưu hại giống trong tài liệu miêu tả thì đúng là không thể tin được.
Huống hồ đây không chỉ là sống chết của 5bọn chúng, mà là của cả cô Diệp nữa.
Cô bướng bỉnh thế này cuối cùng chỉ khiến cô rơi vào bước đường cùng mà thôi, Hồ Tứ có cái cớ này rồi, dĩ nhiên là không sợ nữa.

Cô Diệp, chuyện này không chỉ liên quan đến chúng tôi, mà còn gồm cả cô nữa.
Trước ánh mắt của mọi người cùng với vẻ cương quyết của Hồ Tứ, Nhiếp Nhiên biết nếu mình còn từ chối, chỉ sợ mình sẽ trở thành
tù binh
thật.
Vì thế, cô cười khẽ một tiếng,
Được rồi, nếu chuyện này đã liên quan đến tôi, tôi đành làm tù binh vậy.
Nghe cô nói xong, mấy tên thuộc hạ lập tức thả lỏng, còn Cửu Miêu vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng.
Lúc này, đường chân trời đã bắt đầu hiện lên tia sáng bạc.

Cô Diệp, cô yên tâm, chúng ta chỉ giả vờ thôi, tuyệt đối sẽ không làm cô bị thương.
Hổ Tử vội vàng bảo đảm với cô.
Sau đó Nhiếp Nhiên nhìn Hồ Tứ, gật đầu, đáp,
Không sao, tất cả vì đại cuộc.
Đám người Hổ Tử thở phào nhẹ nhõm:
Đi, mau đi nói với đám binh lính kia là chúng ta bắt được một nữ binh rồi, nếu như bọn chúng không muốn để chiến hữu của mình chết thì lập tức dừng bắn!
Mấy tên anh em vội vàng gật đầu,
Vâng, em sẽ đi ngay!
Hồ Tứ không dám coi Nhiếp Nhiên là tù binh thật, chỉ có thể ngại ngùng đưa tay mời, hy vọng cô đi về phía trước.

Vừa mới đi được mấy bước đã nghe thấy tên thuộc hạ của Hồ Tứ dồn sức hô lên với những binh lính cách đó không xa.


Phía đối diện nghe đây, chúng tạo bắt được một binh lính của chúng mày, nếu chúng mày không muốn cô ta chết thì lập tức dừng lại cho tao!

Tao nhắc lại một lần nữa, nếu như không muốn binh lính của chúng mày chết thì mau dùng bắn cho tao!



Nếu không đừng trách chúng tao không khách khí!
Hắn vừa nói xong, đã nghe thấy Hồ Tứ nói với Nhiếp Nhiên một câu,
Xin lỗi, cô Diệp.
Sau đó Hồ Tứ túm lấy cổ áo cô, dí súng vào huyệt thái dương cô.


Nhìn thấy chưa, còn không dừng bắn rút lui ra khỏi đảo, tao sẽ nổ súng! Đây là binh lính của chúng mày đấy!
Vì để cho giống thật một chút, Hồ Tử lại dùng sức dí mạnh súng vào huyệt thái dương của Nhiếp Nhiên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.