Chương 2325: Phải trả phần ân tình này thế nào?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 647 chữ
- 2022-02-19 04:29:49
Nhiếp Nhiên nhướng mày lên.
Hình như cô ta không bị thương nhỉ? Sao đột nhiên lại biến thành thế này? Nhiếp Nhiên và cô ta nhìn 8nhau, sau đó cô ta đi từng bước qua đây, giọng nói thoáng nghẹn ngào,
Nếu như chị là nữ cướp biển đó, vậy thì...
Lý Kiêu thấy trên khóe miệng cô có máu, lại còn cười với mình, trong đôi mắt trong veo lập tức lóe lên tia sáng, sau đó biến mất.
Tức là chị Nhiên đã cứu em tổng cộng hai lần?
Mũi Hà Giai Ngọc hơi đỏ, mắt cũng ngấn nước.
tiến độ của chị...
em phải trả thế nào! Rõ ràng chị có thể vào những đơn vị xuất sắc nhất, bây giờ vì em mà bị hủy hết...
Cô khóc đau lòng như vậy, ai không biết còn tưởng là tôi chết rồi đấy.
Nhiếp Nhiên không biết an ủi người khác, chỉ muốn xoa dịu cô ta, kết quả lại khiến cô ta hét lên:
Chị nói linh tinh cái gì thế hả! Em không cho phép chị nói bậy!
Hà Giai Ngọc là fan não tàn của Nhiếp Nhiên lại tức giận quát Nhiếp Nhiên khiến mấy người ở đây đều ngẩn ra.
Bọn họ cũng biết lần này Hà Giai Ngọc lo thật, cũng sợ thật.
Nhưng mấy lần Lý Kiêu đều bị mình lừa gạt.
Bây giờ tất cả mọi chuyện đều đã phơi b5ày rồi, mặc dù cô ấy hiểu, nhưng bị mình trêu chọc mấy lần như thế, chỉ sợ là bây giờ rất buồn bực.
hủy hết rồi!
Còn cả tay chị nữa...
tay chị bị rạn xương lần hai...
Càng đừng nói là bây giờ nữ cướp biển đó chính là chị Nhiên.
Cô ta nhớ đến chuyện hồi đó mình chính mắt nhìn thấy cô bị đạn bắn trúng sau đó rơi từ trên vách núi xuống, lại cả chuyện cô rơi thẳng xuống nước vì cứu cô ta khi huấn luyện.
sao chị phải cứu em...
chị có biết chỗ đó là dòng chảy ngầm, sẽ chết không! Chị bị ngốc à!
Lúc ấy cô ta nghĩ đến việc nữ cướp biển kia vì cứu mình mà chết đã khó chịu trong lòng rồi.
Chuyện đến nước này rồi, Nhiếp Nhiên không cần phải che giấu nữa, cô gật đầu.
KHà Giai Ngọc bật khóc,
Có phải chị bị ngốc không hả chị Nhiên? Chị...
tiền đồ của chị...
tay của chị...
Nhiếp Nhiên há hốc mồm.
Cô chưa bao giờ thấy Hà Giai Ngọc khóc đau lòng thế này.
cũng là vì em...
nếu như để lại mầm bệnh thì phải làm sao...
Hai cảnh tượng đó đan xen vào nhau khiến tâm trạng cô ta lập tức sụp đổ, lớn tiếng khóc lên.
Vào giờ phút này cô ta mới hiểu, hóa ra tay chị Nhiên bị rạn xương lần hai cũng là vì mình.
người cứu em 3khi đó...
Là cô ấy.
Lý Kiêu nhìn chằm chằm Nhiếp Nhiên, nói rất chắc chắn:
Là cô ấy vì cứu cậu mà bị bắn rơi xuống dòng chảy ngầm.
9 Nhiếp Nhiên chuyển tầm mắt lên người Lý Kiêu rồi khẽ cười.
Trong hành động năm vùng này của cô, thật ra người đầu tiên phát hi6ện ra cô có vấn đề chính là Lý Kiêu.
Hồi đó lúc bị người đánh thành đầu heo, cô ta cũng không rơi lấy một giọt nước mắt.
Nhưng bây giờ cô ta lại khóc như mưa...
Chị nói xem có phải chị bị điên rồi không?
Hà Giai Ngọc nước mắt nước mũi tèm lem gào lên với Nhiếp Nhiên một câu, sau đó bưng mặt ngồi sụp xuống đất khóc đến nghẹn ngào,
Em nợ chị nhiều thế này, chị bảo em phải trả thế nào? Chị liên tục cứu em...
thậm chí vì thế mà ngay cả tư cách sát hạch mùa hè cũng bị hủy bỏ...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.