Chương 2343: Toàn lực cứu viện
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 717 chữ
- 2022-02-19 04:29:49
Lý Tông Dũng cảm thấy Lý Kiêu nói có lý bền vội vàng đồng ý,
Được! Lập tức phái ba chiếc máy bay trực thăng tìm kiếm tất cả những hòn đảo tron8g phạm vi một trăm hải lý.
Lần tìm kiếm mở rộng này khiến mọi người dấy lên chút hy vọng.
Sau đó đám người Hà Giai Ngọc cũng yêu cầu 3tham gia.
Mấy người bọn họ chia nhau ra lên ba cái máy bay trực thăng, tìm kiếm ở các phương hướng khác nhau.
Hình như thế, hay là vòng qua khu vực này đi.
Phi công kia nói xong định thay đổi lộ trình bay.
Nhưng lúc này, Lý Kiêu lại từ chối,
Không, bay qua khu vực này.
Bay qua? Ngộ nhỡ là khu vực sấm sét, chúng ta sẽ rất nguy hiểm.
Phi công không đồng ý.
Vậy thì bay qua ở tầng trời thấp.
Lý Kiêu cố chấp như vậy khiến phi công hết cách.
Quái lạ, chỗ này cũng không có tầng mây sấm sét gì cả.
Lúc bay qua lớp sương mù dày đặc màu đen kia, phi công khó hiểu lẩm bẩm một câu.
Nhưng chính câu này lại khiến Lý Kiêu trợn to mắt, cô lập tức xoay người kéo mạnh của khoang máy bay trực thăng ra.
Phi công ngớ người.
Trong sương mù d9ày đặc, hai chiếc máy bay trực thăng tiếp tục tìm kiếm trên mặt biển, ba chiếc khác thì bay đến những hòn đảo xung quanh.
Hà Giai Ngọc6 và Lý Kiêu ngồi cùng một chiếc máy bay trực thăng, đến mỗi hòn đảo, Lý Kiêu đều yêu cầu bay thấp tìm một vòng khắp đáo, đề phòng bị sót.
5
Không biết đã qua bao lâu sau, Lý Kiêu thấy sương mù dày đặc trước mặt hình như u ám hơn, khác với sương mù xung quanh.
Khu vực phía trước sắp mưa à?
Lý Kiêu nhìn trước mặt, khẽ cau mày lại.
Này, cô làm...
khụ khụ khụ...
Anh ta còn chưa nói xong, sương mù dày đặc kia đã bay vào, còn mang theo mùi cao su gắt mũi khiến anh ta ho sặc sụa.
Cao su
Vì vậy bọn họ lập tức gửi yêu cầu về trụ sở chính, đồng thời yêu cầu phái thuyền đến.
Cuối cùng tiếng máy bay trực thăng bay quanh quẩn ở giữa không trung cũng đã khiến hai người trên đảo chú ý.
Bốn ngày qua Nhiếp Nhiên và Cửu Miêu không hẳn quá chán nản, kỹ năng sinh tồn dã ngoại của hai người đều không tệ, thỉnh thoảng còn có thể kiếm được đồ ăn, ít nhất không chết đói.
Anh ta chỉ có thể giảm độ cao, định nhanh chóng bay qua tầng mây còn chưa hình thành ở khu vực kia.
Càng đến gần, sương mù lại càng u ám hơn.
Máy bay trực thăng dần dần biến mất trong sương mù.
Sao tự dưng sương mù ở đây lại có mùi cao su? Chưa đợi phi công kia nghĩ ra lý do, Lý Kiêu đã hô lên:
Là tín hiệu, đây là tín hiệu của Nhiếp Nhiên! Mau, mau quay
lại!
Phi công nhanh chóng quay lại.
Có thật không? Đây là tín hiệu của chị Nhiên à?
Lần này Hà Giai Ngọc cũng phấn chấn, cẩn thận nhìn xuống dưới.
Nhưng trừ khói đen dày đặc ra thì không có gì cả.
Máy bay trực thăng không thể hạ cánh xuống được.
Sau đó bọn họ còn dựng một chỗ ẩn nấp nho nhỏ tạm thời.
Nhưng vì mất máu quá nhiều, thân thể yếu ớt nên Nhiếp Nhiên vẫn bị sốt nhẹ.
Lúc cô đang nằm nghỉ ngơi thì nghe thấy trong không khí truyền tới tiếng ù ù rất nhỏ, thế là mở mắt ra.
Bọn họ tới rồi!
Cửu Miêu đang đốt khói đen nghe thấy thế, lập tức dừng tay lại.
Mấy ngày nay hai người bọn họ chung sống với nhau cũng coi như yên ổn vô sự, nhưng cứu viện vừa xuất hiện, vẻ mặt Cửu Miêu lập tức thay đổi.
Lúc này Nhiếp Nhiên không quan tâm được đến cô ta nữa.
Cô ngẩng đầu lên nhìn sương mù dày đặc trên bầu trời, im lặng lắng nghe, phát hiện máy bay trực thăng đang quanh quẩn ở tầng trời thấp trên đầu bọn họ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.